À, truyện Mùa hoa cải bên sông nói về một gia đình sống trên thuyền và không có 1 tấc đất. Một câu chuyện khá thương tâm bắt nguồn từ những hủ tục. Vợ người chủ thuyền mất mà suốt 3 ngày không một làng nào chịu cho chôn, cuối cùng, ông đành chôn vợ xuống đáy sông. Vì vậy ông đã có một lời nguyền là không bao giờ đặt chân lên bờ và cũng cấm cả nhà điều đó và cũng có một mối thù như sông như biển với thế giới trên bờ.
Chinh, cô con gái xinh đẹp của ông, và những người con khát khao muốn có cuộc sống trên bờ và muốn đưa hài cốt của mẹ lên bờ nhưng không vượt qua được lời nguyền của cha. Đến năm Chinh 18 tuổi thì chợt nhận ra vẻ đẹp của những vườn hoa cải trên bờ và đã lén lên bờ vào đêm để thưởng thức vẻ đẹp những vạt hoa cải. Và rồi cô đã gặp Thao, một người cựu chiến binh, chủ của vườn cải mà cô thường tới và tình yêu giữa hai người đã bùng cháy. Họ đã đưa hài cốt của mẹ Chinh lên bờ cải táng và chính vì vậy chuyện tình yêu của hai người đã bị lộ. Người cha độc đoán đã giong thuyền đi mất mang theo Chinh với cái thai 5 tháng đi mất. Thao đã bỏ nhà đi tìm Chinh nhưng chỉ nghe được những lời đồn đại về một gia đình sống trên thuyền với một cô gái bị trói và một đứa trẻ mà không một lần tận mắt nhìn thấy.
Câu chuyện kết thúc vào một mùa hoa cải nở vàng rực rỡ và Thao phát hiện ra những dấu chân nhỏ nhắn của ai đó để lại trên vườn hoa cải nhà mình. Một cái kết mở thật là khắc khoải và cũng tràn đầy niềm hy vọng cho một cuộc đoàn tụ.