Ngày xửa ngày xưa, nhân ngày sinh của con gái nhà vua tặng nàng một chiếc vòng vàng nạm nhiều loại đá quý. Công chúa vô cùng mừng rỡ, nàng mang nó bên mình cả ngày, hiếm khi tháo nó ra. Thế nhưng chẳng hiểu sao, một ngày nọ chiếc vòng biến mất. Người ta nghi nó bị đánh cắp và nhà vua hứa thưởng 500 lạng bạc cho ai tìm được chiếc vòng quý.
Có một người đàn ông vì muốn 500 lạng bạc thưởng, nên bỏ nhà đi lang thang tìm chiếc vòng. Ông ta đi đây đó gần trọn năm trời vẫn chưa thấy chiếc vòng đâu cả. Một ngày nọ, ông đến bên một con rạch đầy nước tù đọng, vừa đen vừa bốc mùi khăm khẳm. Quá mệt lại chẳng tìm ra một bóng râm nào khác, người đàn ông ngồi phịch xuống bên bờ con rạch.
Bỗng nhiên, người đàn ông nhảy dựng lên. Ông ta đã nhìn thấy nó! Chính nó, chiếc vòng quý của công chúa! Nó đang nằm dưới rạch. Nhìn mặt nước đen, người đàn ông ngần ngừ một lúc rồi nằm rạp xuống đất thò một tay mò tìm. Quậy quọ một hồi, mặt mày nhăn nhó đầy bùn hôi thối nhưng không thấy gì, người đàn ông rút tay lên. Ô kìa! ông ta vẫn thấy chiếc vòng nằm đó. Lần này dùng cả hai tay, người đàn ông cố mày mò cố lấy cho bằng được chiếc vòng. Đầu và ngực ông ta đầy bùn hôi thối.
Đúng lúc đó có một bà tiên giả dạng thành một bà lão đi ngang qua. Thấy ngưòi đàn ông vất vả tìm kiếm, bà lão bèn dừng lại hỏi. Sợ người khác biết sẽ đòi chia phần tiền thưởng, người đàn ông chẳng nói chẳng rằng, tiếp tục móc bùn. Tức tối người đàn ông lội cả người xuống rạch để bươi móc mò tìm. Chiếc vòng cứ như trêu ngươi, mò mãi vẫn không thấy, nhưng hễ mặt nước trở lại yên lặng thì lại nhìn thấy nó dưới rạch.
Đứng trên bờ bà tiên cười bảo người đàn ông: “Ngươi không nói ta cũng biết ngươi tìm gì. Rõ là tham vọng phú quý khiến người ta mờ mắt lao vào chỗ tăm tối hôi thối. Nhưng cái mà ngươi đang theo đuổi chỉ là cái bóng mà thôi” Nói rồi bà tiên bỏ đi.
Thất vọng leo lên bờ, người đàn ông thở hồng hộc, nằm vật ra đất. Lúc này bà tiên mới trỏ lên cây. Thì ra chiếc vòng treo lơ lửng trên cành cây nghiêng mình bên rạch nước.
Câu chuyện giáo dục chúng ta rằng chính lòng tham của con người đã làm mở mắt để chúng ta không nhận ra được chúng ta đang theo đuổi 1 cái bóng…Vì lòng tham mà người đàn ông đã sợ phải chia đôi phần thưởng, vì tham lam mà ông ta không ngại lao vào vũng bùn hôi thối….