Ngày xửa ngày xưa, có một gia đình vô cùng nghèo khổ, cơm không đủ ăn, áo không đủ mặc. Chẳng còn cách nào khác, bố mẹ buộc lòng phải bán cô con gái bé bỏng của mình cho Gấu trắng. Gấu trắng đưa cô gái về một cung điện nguy nga tráng lệ, hứa rằng sẽ ở bên cô hàng đêm, nhưng với một điều kiện là cô tuyệt đối không được thắp đèn lên.
Từ đó trở đi, đêm nào Gấu trắng cũng đến với cô gái. Một lần, sự tò mò đã chiến thắng lý trí, cô gái lén thắp lên một ngọn nến. Dưới ánh sáng lung linh, một chàng hoàng tử tuấn tú bỗng nhiên xuất hiện. Cô gái sững sờ đến nỗi tay cầm ngọn nến run lên, vô tình làm cho ba giọt sáp rơi vào áo hoàng tử.
Hoàng tử kể với cô gái:
– Ta vốn là một hoàng tử nhưng bị trúng bùa phép của mẹ kế, bởi bà ấy bắt ta phải cưới cô con gái riêng cũng độc ác như bà.
Sáng sớm hôm sau, khi cô gái tỉnh dậy, Gấu trắng cùng tòa lâu đài đều đã biến mất, xung quanh chỉ là một khu rừng rậm rạp, cây cối um tùm. Một ý nghĩ lóe lên trong đầu cô gái:” Mình nhất định phải tìm gặp hoàng tử để giúp chàng hóa giải bùa phép.”
Đi ra khỏi khu rừng, cô gặp một bà lão hiền từ. Bà lão cho cô một quả táo bằng vàng và nói:
– Con hãy đi tìm người hàng xóm của ta, có thể bà ấy biết hoàng tử của con đang ở đâu.
Thế nhưng người hàng xóm tốt bụng ấy cũng không biết, nhưng tặng cô một chiếc xa kéo sợi bằng vàng và bảo cô đến tìm gió Nam nhờ giúp đỡ.
Gió Nam cũng không biết hoàng tử đang ở đâu, nhưng đồng ý đưa cô đi tìm gió Bắc:
– Gió Bắc đã đi khắp mọi nơi trên thế gian, hiểu biết nhiều, lại rất tốt bụng, nhất định sẽ giúp con tìm thấy hoàng tử của mình!
Thế là gió Nam để cô gái ngồi trên lưng mình và bay đi, chưa đầy nửa ngày đã đến nhà gió Bắc.
Cô gái vui mừng khôn xiết khi nghe gió Bắc nói:
– Ta biết hoàng tử ở đâu, ta sẽ đưa con đi ngay!
Cuối cùng, nhờ sự giúp đỡ của gió Bắc, cô gái đã đến được cung điện của hoàng tử.
Cô gái cầm quả táo vàng rao bán ở bên ngoài cung điện. Con gái của bà mẹ kế độc ác là một công chúa xấu tính, nghe thấy tiếng rao liền háo hức muốn mua. Cô gái nói:
– Quả táo này vô cùng quý giá, nhưng nếu công chúa thực sự thích, tôi sẽ tặng cô, với điều kiện cô phải cho tôi gặp hoàng tử.
Công chúa tham lam đồng ý ngay. Nhưng khi vào được phòng hoàng tử, cô gái phát hiện ra chàng đã bị công chúa cho uống thuốc mê tự bao giờ.
Ngày hôm sau, cô gái lại lấy chiếc xa kéo sợi bằng vàng ra trao đổi. Tối hôm đó, hoàng tử đã không ăn bữa tối có tẩm thuốc mê do công chúa mang tới, vì thế khi cô gái vừa vào phòng, hoàng tử liền nhận ra ngay. Hoàng tử buồn rầu nói:
– Thật tội nghiệp cho nàng, ta xin lỗi, nhưng ngày mai ta không thể không cưới công chúa.
Hóa ra, người mẹ kế độc ác đã uy hiếp hoàng tử rằng, nếu không chấp thuận lấy công chúa làm vợ, bà ta sẽ biến tất cả thần dân vương quốc này thành gấu trắng. Hoàng tử không còn cách nào khác đành phải nhận lời.
– Em phải làm gì mới có thể giúp chàng? – Cô gái buồn bã hỏi.
– Chưa ai có thể giặt sạch được ba giọt sáp rơi lên chiếc áo của ta. Trong cuộc thi ngày mai với công chúa, nếu nàng làm được điều đó thì bùa phép sẽ không hiệu nghiệm.
Cô gái nghe vậy, gật đầu đầy tự tin.
Ngày hôm sau, khi cuộc thi bắt đầu, công chúa không sao có thể giặt sạch vết sáp trên áo hoàng tử, thậm chí càng giặt lại càng làm bẩn thêm. Ngược lại, cô gái chỉ cần nhẹ nhàng vò mấy cái, vết bẩn đã biến mất, chiếc áo của hoàng tử lại sạch như mới.
Đúng lúc đó, bà lão tốt bụng và người hàng xóm, cùng với gió Nam, gió Bắc cũng vừa tới nơi, giúp cô gái đuổi công chúa và bà mẹ kế độc ác ra khỏi cung điện.
Sau khi giải được bùa phép, hoàng tử và cô gái dũng cảm đã cùng nhau chung sống những tháng ngày thật hạnh phúc.