Không thể có một khái niệm “hạnh phúc” đúng nghĩa nếu niềm vui của một số người được đổi bằng “niềm đau” của kẻ khác. Như người thợ săn hí hửng trên đường về nhà, mặc kệ những đớn đau rên rỉ hay chết chóc của các con vật ông ta săn được, những người Thiên Chúa Giáo Mỹ tưng bừng ăn mừng ngày Thanksgiving trong khi một số các dân da đỏ bản địa âm thầm đau buồn cử hành Ngày Quốc Tang, đánh dấu những ngày dân tộc bị tiêu diệt dần dưới ngọn súng của dân Chúa. Thử nhờ Google tìm các địa chỉ mạng để tìm hiểu người American-Indians nghĩ như thế nào về ngày lễ Tạ Ơn này “What do native Americans think of Thanksgiving”. Bài “How Thanksgiving Became the National Day of Mourning for the Wampanoag Native Americans” kể chuyện xảy ra vào năm 1970, rằng “Bộ lạc Wampanoag, người da đỏ bản xứ, triệu tập tại đồi Cole ở Plymouth, bang Massachusetts, tuyên bố rằng ngày Chủ Nhật thứ tư của tháng 11 (November) sẽ không còn được biết như Lễ Tạ Ơn đối với người thổ dân da đỏ nữa. Bây giờ họ sẽ sử dụng ngày này như một cách để phản đối các huyền thoại về Ngày Lễ Tạ ơn thuở xưa mà người da đỏ bản xứ (Indians) thực sự đã bị đối xử như thế nào… Thế là Ngày Quốc Tang được phát sinh.” (http://www.kensavage. com/archives/wampanog-native-americans/ Jan 2000)
Vậy cử hành “Lễ Tạ Ơn” cũng là cử hành lễ mừng sự tang thương của các bộ tộc thổ dân Châu Mỹ!
Trần Chung Ngọc