Vũ trịnh trọng cầm cây bút lông nhướng mắt hỏi Nhân:
– Mày là Nhân gì?
– Tao là Hữu Nhân chớ còn Nhân gì nữa? Mày làm như không biết tên tao vậy…
Nhân cố nhẹ giọng trả lời dù trong bụng cảm thấy ngứa ngáy trước thái độ của Vũ. Không màng đến giọng nhẹ nhàng của Nhân, Vũ chắc lưỡi:
– Tao không hỏi chữ lót của mày mà tao hỏi ý nghĩa của cái tên mày kìa. “Nhân” tiếng Tàu có hai nghĩa lận, một nghĩa là người, một nghĩa là tấm lòng nhân. Mày là nhân gì?
– Tao là Nhân… nhờ ân nhân! Tên tao là Nhân. Vậy đó.
Vũ đặt cây bút lông xuống bình mực Tàu rồi liếc ngang:
– Ngay cả cái tên mà mày cũng không biết nghĩa thì làm sao tao viết chữ cho mày được.
– Thì mày cứ viết cho tao chữ nhân là được chớ gì.
– Trời ơi, sao nói hoài mày cũng không chịu hiểu. Tiếng Tàu, thêm một nét là nghĩa đã khác rồi, mày không biết nghĩa thì làm sao ra nét? Nếu mày là nhân – người thì tao chỉ cần viết hai nét, còn nếu mày là nhân trong nhân từ, nhân hậu thì có tới ba nét lận.
Nhân chớp chớp mắt:
– Vậy mày viết hai nét đẹp hơn hay ba nét đẹp hơn?
Vũ lên giọng:
– Vấn đề không phải là đẹp hay xấu mà là đúng hay sai thôi. Mày đúng là…
– Tao chỉ biết tao là Nhân chớ có biết ý nghĩa gì đâu. Nếu mày biết thì mày nói cho tao nghe đi!
– Nhân hai nét trước nha: nhân tình, nhân lực, nhân quyền, nhân sự, nhân tâm, nhân sinh quan, nhân cách, nhân dân, nhân sinh, nhân chứng… Còn nhân ba nét thì: nhân từ, nhân ái, nhân nghĩa…
Vũ đang thao thao bất tuyệt, Nhân cắt ngang:
– Mày thấy tao giống nhân nào hơn? Ê, còn “nhân chi sơ tính bản thiện” là nhân gì hả mậy[1]?
Vũ gạt ngang:
– Chớ má mày không nói ý nghĩa của cái tên của mày hả?
– Bộ má mày có nói ý nghĩa của cái tên của mày hả? Ý nghĩa sao?
– Ừ. Vũ trong tiếng Tàu cũng có nhiều nghĩa lắm: vũ là mưa nè, vũ là võ nè, vũ là múa nè. Vũ đạo là điệu múa, còn vũ kịch là kịch múa đó…
– Mày là vũ gì?
– Má tao nói tao là võ tức là có sức mạnh. Má kể, là khi sinh tao ra, điều mơ ước lớn nhất là tao được khoẻ mạnh nên mới đặt tao là Vũ. Hồi nhỏ, tao yếu lắm…
Nhân dường như không chú ý lắm đến vấn đề mạnh yếu của Vũ, nó ngẩn mặt ra một lúc rồi hỏi:
– Ê, vậy… lông vũ là cái gì hả mậy? Có khi nào cái tên của mày có ý nghĩa là lông vũ không?
Vũ trợn mắt nhìn Nhân:
– Mày hết chuyện nói rồi sao? Má tao mà lại đặt tên tao là lông hả mậy?
– Tao có nói má mày đặt tên mày là lông đâu? Mày là Vũ, tiếng của mình là vờ u vu ngã vũ, còn tiếng Tàu thì ai mà biết nó là cái gì. Mà tao thấy rắc rối quá, mày làm cho nó đơn giản lại đi. Bộ tiếng Tàu, mỗi lần nói chuyện là phải hỏi kỹ càng chữ đó nghĩa là gì hả mậy? Tao không ngờ là người Tàu nói chuyện cực khổ như vậy…
– Gì mà khổ? Người ta nói ra là người ta hiểu liền, cũng như mình vậy thôi…