Chương III: Con sư tử của Némée
– Ngươi không biết được sức mạnh của mình và khinh thường luật pháp. Ngươi đã giết vợ và ba đứa con yêu quý của ngươi. Nhà tiên tri đã cử ngươi tới đây để phục tùng lệnh của ta đến khi nào ngươi nhận được sự tha thứ của những người đã khuất và được các thần xóa bỏ tội lỗi. Nhưng ngươi còn chưa biết mình là ai, đúng không? Hercule! Ngươi hãy tự nhìn lại mình và nghe ta nói đây, hãy nghe rõ nhiệm vụ mà ta đòi hỏi ngươi phải thực hiện!…
Eurysthée đột ngột ngừng lại, như để tận hưởng cảm giác thích thú khi thấy một người luôn tự hào về sức mạnh vô địch đang quỳ lạy một cách thảm hại dưới chân mình. Chính là Junon đã truyền cho Eurysthée những lời nói đó cùng lòng căm thù của mình.
Cương quyết chuộc lại những lỗi lầm đã phạm, Hercule chăm chú lắng nghe lệnh của Eu-rysthée.
Vị vua thành Tirynthe đẩy ngai vàng của mình sang một bên với vẻ trịch thượng và cười ngạo nghễ. Bởi ông biết rằng dù Hercule có giỏi giang đến mấy cũng không thể nào sống sót nổi qua những thử thách mà ông sắp đưa ra.
– Nhìn lại mình đi Hercule! Ngươi chẳng phải là thần, cũng sẽ không là con người nữa, mà là một tên nô lệ và chẳng bao lâu nữa sẽ chỉ là một con thú không còn gì để mất!
Hercule vẫn im lặng. Đột nhiên chàng ngẩng lên và ngạc nhiên nhận thấy trong đôi mắt vàng của Eurysthée sự giận dữ khôn cùng, như rồ dại, một thái độ làm chàng không thể nào hiểu nổi.
Hercule đã tuân theo lời nhà tiên tri Delphes và phục tùng tất cả mệnh lệnh mà Eurysthée trút xuống đầu mình như những mũi tên tẩm thuốc độc nhuốm lòng hận thù. Chàng nói:
– Hỡi Eurysthée! Liệu tôi phải làm gì để phục vụ ngài và làm ngài nguôi cơn nóng giận? Eurysthée cứ cười khanh khách. Ông không nhận ra trong lời nói của Hercule có ngụ ý mỉa mai nên cứ tận hưởng cảm giác chiến thắng.
Với tất cả lòng kiêu ngạo và cơn giận mà Junon đã truyền cho Eurysthée, ông vội vàng bảo:
– Trong một khu rừng tối tăm ở xứ Argolide có một con sư tử Némée. Hãy giết chết nó và đem xác về đây cho ta.
Một con sư tử… Hercule chợt nghĩ đến con sư tử đã bị chàng hạ gục khi chàng mười tám tuổi.
Dường như Eurysthée biết được suy nghĩ của chàng nên lập tức bảo:
– Đúng thế! Nhưng con sư tử này hung dữ nhất trên trái đất. Rồi ngươi sẽ thấy… Ngươi sẽ thấy sọ người lăn lóc trên những đám cỏ thưa thớt nơi con sư tử ẩn náu. Đó là sọ của những người có ý định giết con sư tử hung dữ này. Con quái vật hung tợn này vừa sức với ngươi lắm đó.
Và bây giờ hãy lên đường đi!
Hercule chưa bao giờ biết sợ. Những lời nói sau cùng của Eurysthée không làm cho chàng nao núng chút nào. Một quái vật chẳng qua chỉ xuất phát từ óc tưởng tượng của những kẻ nhát gan mà thôi.
Con sư tử Némée này đã nổi tiếng từ lâu rồi, chàng biết thế. Nhưng với chàng nó chỉ là kẻ thù mà chàng phải mau tiêu diệt để nhanh chóng báo công với Eurysthée và làm hài lòng nhà tiên tri Delphes. Không chần chừ gì nữa, Hercule lên đường ngay, chỉ mang theo cung, tên và kiếm.
Ròng rã nhiều ngày trên đất Argoline, cuối cùng chàng đã tới được lãnh địa Némée.
Núi rừng theo nhau chạy dài tít tắp tới tận chân trời. Lãnh địa của sư tử Némée dường như kéo dài vô tận. Hercule băn khoăn không biết làm sao tìm được kẻ thù trong khu rừng mênh mông này. Nó ẩn náu ở chân núi nào? Hang ổ nó ở đâu?
Nhiều ngày trôi qua, Hercule dò dẫm khắp nơi trên mảnh đất này. Chàng trèo lên không biết bao nhiêu ngọn núi và sục sạo khắp các ngóc ngách để tìm dấu vết con quái vật. Tuy thế chàng không hề mỏi mệt hay nản chí. Nhưng càng ngày Hercule càng nhận thấy rõ ràng cơ may khám phá ra dấu vết con sư tử thật ít ỏi và chàng đành trông chờ vào sự ngẫu nhiên.
Một chiều nọ, khi tới rừng cây ô liu mọc ven đồi, chàng dừng lại và quyết định chờ đợi đối thủ ở đó. Hẳn cuối cùng thì con sư tử cũng phải có lúc qua đây.
Rồi chàng chốt lại trong rừng hơn một tháng.
Ngày đêm chàng rình rập bóng dáng con sư tử.
Chàng ngủ rất ít và dành phần nhiều thời gian để nghe ngóng động tĩnh xem có phải là con vật hay không. Chàng luôn thủ sẵn vũ khí bên mình.
Trong cuộc chiến đấu với sư tử sắp tới, cung hay là gươm thích hợp hơn? Cẩn thận hơn, chàng còn thêm vào đó một chiếc chùy gỗ làm từ lõi cây ô liu đại thụ.
Lòng kiên nhẫn của Hercule được đền đáp xứng đáng. Chàng đột nhiên nhận ra con sư tử Némée đang ở quả đồi đối diện. Đúng là Eurysthée đã không cường điệu chút nào: Hercule chưa bao giờ thấy một con vật nào như thế.
Sư tử tiến lên phía trước với những bước đi chậm chạp, nặng nề. Những cái chân to tướng của nó phủ một lớp lông dày. Máu của một “nạn nhân” xấu số nào đó đang nhỏ giọt từ chiếc lưỡi khổng lồ của nó. Con sư tử vừa ăn uống no nê và đang tìm chỗ nắng ấm để liếm láp và nghỉ ngơi.
Từ chỗ nấp Hercule biết con vật không thể nhìn thấy mình. Nó có vẻ chẳng hề quan tâm đến một sự hiện diện lạ thường nào cả. Nó tiếp tục bước chậm rãi với dáng vẻ của một con vật đang no nê, đang tận hưởng sự khoái trá không kiềm chế được.
Hercule biết mình phải tận dụng cơ hội này để tiêu diệt con vật, một cơ hội tấn công bất ngờ. Chàng nhanh chóng cầm cung lắp tên và nhắm vào con vật. Mũi tên xé gió lao đi.
Nhưng Hercule hết sức kinh ngạc, mũi tên chỉ chạm nhẹ vào con vật, dường như không gây nên một phản ứng nào, rồi rơi xuống cỏ. Hercule tiếp tục mũi tên thứ hai, thứ ba trước khi con sư tử phát hiện ra. Nhưng những mũi tên này cũng chịu chung số phận với mũi tên đầu.
Mặc dù ăn uống no nê và thân hình nặng nề, con sư tử Némée vẫn lao tới với một tốc độ kinh hoàng.. Với vài bước nhảy, nó đã tới gần Hercule, và Hercule cũng đã sẵn sàng với thanh gươm lăm lăm trong tay. Chàng đâm liền mấy nhát vào bụng con vật nhưng lưỡi gươm giống như chạm phải một khối đá, nó như muốn gãy.
Con vật lao đến chồm lên người Hercule, chàng mau chóng né sang một bên và tóm lấy cái chùy. Trong cơn cuồng nộ mãnh liệt, chàng vụt tới tấp lên mình sư tử. Choáng váng, con vật không còn dữ tợn nữa. Hercule liên tiếp bồi cho nó những cú đánh trời giáng. Rồi khi chiếc chùy đã gãy nát, chàng dùng luôn tay không bóp chặt cổ họng con thú dữ.
Một tiếng rú khản đục như đến từ trong lòng đất vang lên, giữa núi đồi vùng Némée. Con vật giãy giụa đuối sức dần dần, máu mồm hộc ra.
Nó chết hẳn.
Hercule chiêm ngưỡng chiến công của mình và mỉm cười. Trận đánh thật ác liệt, nhưng chàng đã hoàn thành nhiệm vụ. Eurysthée và nhà tiên tri sẽ rất thỏa mãn. Bây giờ chỉ còn mỗi việc là lột lấy bộ da con sư tử mang về.
Nhưng thanh kiếm gãy và những mũi tên không tài nào xẻ được bộ da dày khủng khiếp này. Tuy nhiên Hercule phải lột da con sư tử cho bằng được vì Eurysthée phải trông thấy được bộ da này. Hercule đi tìm hòn đá cứng nhất để mài sắc lưỡi gươm.
Sau đó, với lưỡi gươm sắc bén, Hercule tiếp tục công việc, nhưng chẳng có kết quả gì. Chàng ngồi bệt xuống cạnh con sư tử, chán ngán: “Làm sao mà đưa được con sư tử to lớn thế này về Tirynthe?” Dù khỏe đến mấy, Hercule cũng biết rằng mình không thể nào mang được con vật khổng lồ này về. Chỉ riêng mấy cái chân và bộ móng vuốt của nó cũng đã to lớn khác thường rồi.
Chàng buộc phải lột da nó mang về thôi, ánh mắt chàng dừng lại nơi bộ móng vuốt nhọn và sắc. Thật là những vũ khí tuyệt vời.
Đôi bàn tay xây xước vì những cố gắng quá mức. Cuối cùng Hercule cũng lột bỏ được bộ móng vuốt sắc nhọn và cứng ở bàn chân trước của con thú. Với đồ nghề lạ lùng này cuối cùng Hercule cũng lột được bộ da khổng lồ của con sư tử. Chàng nghỉ một lát lấy lại sức lực, tận hưởng chiến thắng và niềm vui khi đã nhanh chóng hoàn thành nhiệm vụ. Hercule cảm thấy mình nhẹ nhõm hơn trước những bi kịch của quá khứ.
Chàng vác bộ da thú khổng lồ lên vai và xuống núi. Tới thung lũng có dòng suối nhỏ chạy qua, Hercule dừng lại và lau chùi bộ da thú bằng dòng nước mát. Công việc xong xuôi, chàng khoác bộ da thú lên người. Quả là trông chàng như một con sư tử thực thụ. Rồi chàng lên đường trở về.
Chàng không hề hay biết rằng từ đỉnh Olympe, Jupiter, cha chàng, đã trông thấy toàn bộ sự việc. Là chúa tể của muôn thần, người hết sức hãnh diện về trí thông minh và lòng dũng cảm của con trai, người con tài ba đã làm cho sự kiện trở nên bất tử, và Jupiter bổ sung thêm một ngôi sao mới, ngôi sao số phận của Sư tử, lên bầu trời.
Đường về nhà mới ngắn làm sao! Hercule đi nhanh hơn lúc khởi hành.
Thời gian chàng vắng nhà khá lâu khiến Eurysthée nghĩ rằng chàng, cũng như bao người khác đã đụng độ với sư tử Némée, đã gục ngã trước bộ răng nhọn và móng vuốt của nó. Eurysthée thầm nghĩ rằng mình đã loại bỏ được đối thủ, người có thể một ngày nào đó sẽ chiếm ngôi báu.
Nhưng tiếng đồn lan khắp thành: Hercule đã trở về, khoác bộ da sư tử Némée, bộ da to lớn khác thường ấy khiến cho Hercule trở thành người dũng sĩ vô địch.
Ban đầu, Eurysthée không tin và cho rằng đó chẳng qua chỉ là sự phóng đại về một tay du côn nào đó. Nhưng tiếng đồn đã tới tận cung điện, bất kể người hầu nào cũng hoan hỉ báo tin Hercule thắng trận trở về.
Cuối cùng thì Eurysthée cũng phải công nhận sự thật hiển nhiên, song hắn vẫn ngoan cố cho rằng Hercule đã mang về tấm da của một con sư tử khác, hoàn toàn không phải của con quái vật đã giết chết bao nhiêu thợ săn tài ba và đầy kinh nghiệm.
Hắn quyết định ra trước lâu đài đợi chàng và tin chắc rằng với lý lẽ ấy mình sẽ chiến thắng.
Một nụ cười mỉa mai hiện lên gương mặt khi hắn trông thấy bóng dáng người anh hùng đang được dân chúng cổ vũ nồng nhiệt. Đúng thế, Hercule đã hoàn toàn chiến thắng sư tử Némée.
Chàng tiến lên gần bậc tam cấp của lâu đài, phía trên đó, vị vua thành Tirynthe đang run rẩy tái xanh mặt mày. Chàng cởi bộ da sư tử và ném xuống chân Eurysthée. Lão ta khiếp đảm bỏ chạy về phòng và khóa cửa lại.
Hercule ngồi chờ lão ta quay trở lại công nhận chiến thắng của mình. Và chờ đợi những nhiệm vụ tiếp theo. Bởi vì nhà tiên tri đã nói anh phải phục vụ vô điều kiện và phải thỏa mãn tất cả những mệnh lệnh của Eurysthée. Nhưng Eurysthée không dám bén mảng tới.
Lão sai vị cố vấn Coprée đến gặp Hercule.
Coprée bước tới với tất cả sự hãnh diện về chức vụ của mình. Nhưng những lời lẽ ông ta được lệnh Eurysthée truyền lại cho Hercule thì hết sức nực cười:
– Đức vua của chúng ta yêu cầu ngươi, phải đặt những gì liên quan đến công việc ở cổng thành, không được xuất hiện trước mặt vua. Ngài đã ủy thác cho ta truyền lại cho ngươi tất cả những công việc ngươi phải làm. Đừng chần chừ gì nữa, hãy lên đường đi. Từ nay ngươi chẳng còn được nghỉ ngơi gì nữa nếu chưa hoàn thành tất cả công việc mà đức vua Eurysthée đã giao phó cho ngươi. Trước tiên, phải chiến thắng cho được con chó đầu rắn Lerne. Nếu thắng được nó, hãy quay về đây gặp ta. Bây giờ thì ngươi hãy đi đi, để cho đức vua được nghỉ ngơi.
Coprée chẳng thèm nghe Hercule nói. Vừa dứt lời, hắn đã quay vào lâu đài. Hercule nhận thấy bước chân hắn vội vã, như thể hắn lo lắng có gì nguy hiểm đến tính mạng..