Ở châu Ái vào đời nhà Trần có một anh chàng trẻ tuổi tên là Từ Thức. Chàng vốn là con quan lớn, được hưởng phụ ấm, nên được bổ một chức tri huyện ở xứ Bắc. Trong vùng, có một ngôi chùa danh tiếng, Từ Thức thường hay đến đó vãn cảnh.
Trong sân chùa có một cây mẫu đơn lâu năm, dáng như cổ thụ, hoa trắng như tuyết, ai cũng trầm trồ là kỳ hoa dị mộc. Mỗi năm đến kỳ hoa nở, dân thập phương đến xem hoa nô nức như trảy hội.
Năm đó, trong đám hội xem hoa, có một cô gái tuổi độ đôi tám, xinh đẹp tuyệt trần. Cô gái ngắm hoa như si như mê, hồi lâu, cô đưa tay vin một cành hoa, nào ngờ, cái cành giòn liền gãy xuống.
Mấy người coi hoa tức thì giữ lại để bắt vạ. Chẳng ngờ trời đã xẩm tối mà vẫn không có ai đến chuộc người. Từ Thức cũng đến chùa ngày hôm đó, nghe chuyện, động lòng thương, bèn cởi áo cừu gấm trắng đưa vào tăng phòng để chuộc lỗi cho người con gái. Việc bẩm lên, sư cụ nể tình mới tha. Ai nấy đều khen quan huyện là người nhân đức…
Truyện cổ tích Việt Nam là những truyện truyền miệng dân gian kể lại những câu chuyện tưởng tượng xoay quanh một số nhân vật quen thuộc như nhân vật thông minh,ngốc nghếch, nhân vật dũng sĩ, người mồ côi, người em út, người con riêng, người nghèo khổ, người quái hình dị dạng và cả những câu chuyện kể về các con vật nói năng và hoạt động bình thường như con người.nó còn là chuyện từ ngày xưa chưa biết là có thật hay không.Truyện cổ tính thường mang yếu tố hoang đường, kì ảo, thể hiện ươc mơ của nhân ta về chiến thắng cuối cùng của cái thiện và cái ác, sự công bằng và bất công.