Một lũ nhóc tì bao quanh Nhung. Vài tiếng cười cất lên mộtcách nhạp báng. Nhung cố gắng đứng lên, nhưng vừa mới chống taylấy thế định nhấc mình lên thì Nhung lại ngã quỵ xuống. Lũ nhóc tì lạiđược một mẽ cười no bụng. Có đứa vừa vỗ tay vừa la:
– Nhung cán vá lượm lá mù u bị bắt vô tù hết đời các vá.Lũ nhóc tì thấy trò chơi này có vẻ quyến rũ nên bắt chước làm theo.Lúc đầu, tiếng vỗ tay và tiến la lẻ tẻ, sau trở nên ăn rập và nhịp nhàng.Nhung cán vá bị một rừng âm thanh bao phủ, thou âm thanh sắc nhưdao, nhọn như mũi dùi và lạnh như băng đâm xối xả vào da thịt. Nhungứa nước mắt, nằm úp mặt xuống cát. Mặt cát buổi sáng còn tươm nước,thứ nước mằn mặn, nhoà nhạt với cát vụn bám vào những vết trầy sáttrên trán Nhung làm nó rát muốn vỡ da.
Nhung cắn môi nhịn đau, đưa cánh tay tật nguyền quẹt ngangdòng nước mắt lăn vội xuống má. Nó nằm lăn trở lại, ngước mặt nhìnlên trời. Bầu trời xanh pha nắng. Những đám mây trắng nõn như bông di động nhẹ nhàng về một phía. Và trời thì mênh mông, Nhung hít mộthơi dài cho không khí vào đầy lồng ngực. Sau đó, nó thở đều đặn và cốquyên đám đông đang vây quanh. Cố gắng không nghe tiếng vỗ taynhức buốt và những lời nhạo báng của lũ nhóc tì.Trong khi đó kẻ chiến thắng Đực cổ đang phồng mũi, ưỡn ngực nhậnnhững lời cổ võ của… bồ nhà. Và như con gà đang hăng tiết, Đực cổchậm rãi tiến tới chỗ ngồi của Nhung và co chân đá vào mông Nhungmột cái thật mạnh. Sau cái đá “biểu diễn”, Đực cổ đứng dạng hai chântrên cát, một tay quẹt nước mũi xanh thò lò kéo thành một dòng xuốngmiệng, một tay ve vẩy bên sườn như cố ý dọa Nhung cán vá rằng nó sẽrút súng bắn nước của nó ra.
Điệu bộ Đực cổ y hệt như một anh chàng cao bồi miền “tét xát” màĐực cổ đã xem và bắt chước trong hình vẽ mua của chú Ba Tàu bántrước cửa trường.Cái tấm bìa cứng kẽ từng ô vuông, trong vẽ những chàng cao bồi cưỡingựa bắn súng rượt đuổi nhau hay chim cò, khỉ vượn mua hai tì một miếng, Đực cổ đã cắt xén ra đem bung bình với lũ trẻ, hay đánh đổi qua những trò chơi hàng ngày khác đã là một trong những hình ảnh insâu đậm vào trí óc nó. Và Đực cổ cũng như những đứa trẻ con khác ngoài giờ học đều có đeomột khẩu súng bắn phấn xề xệ bên sườn. Chúng cẩn thận cà từng thỏi phấn vụn cho nát nhừ thành bột rồi đổ vào súng chia phe rượt bắn nhau chưng quanh nhà công dụng của súng được đổi đi thay vì bắn phấnchúng bắn bằng nước.Đực cổ đang lăm le rút khẩu súng bắn nuớc của mình ra bắn rẻ chiến bại đang nằm dưới cát, sau khi đã bị một trận đòn đau, thằng nhóc có cái “mỹ danh” là ngôn xạo đã thốt ra câu nhạo báng Nhung lúc này bây giờ đang đứng sau lưng Đực cổ.