Giám đốc Năm Thi nhấn chuông gọi lái xe.Hai phút sau, anh tài xế trẻ đã có mặt:
– Chú gọi con?
Năm Thi ra lệnh:
– Chuẩn bị xe cho chú ra nhà bác Kỳ Nam ở đường Trần Hưng Đạo!
– Dạ.
Năm phút sau, Năm Thi đã xách cặp bước lên chiếc xe Mercedes. Hắn thấy lòng vui phơi phới. Hắn vừa nhận được điện thoại của ông Tư – chánh văn phòng ủy ban Nhân dân tỉnh, báo tin cho biết đã có quyết định bổ nhiệm hắn làm giám đốc Công ty Thương mại – Dịch vụ xuất nhập khẩu, một công ty mới có nhiều chức năng quan trọng hơn Công ty cũ có cái tên hạn hẹp là: Công ty Vật tư xuất khẩu. Hắn biết sự thành công này có bàn tay đạo diễn của Kỳ Nam, giám đốc Công ty Trách nhiệm hữu hạn Quyết Thắng…
Khi xe của Năm Thi dừng lại trước cửa Công ty Quyết Thắng, Kỳ Nam đã hiện ra với một nụ cười đầy vẻ kiêu hãnh và tự tin:
– Có tin mừng phải không chú?
Năm Thi cúi đầu, lễ phép:
– Dạ, em vừa nhận được điện thoại của bác Tư…
Kỳ Nam xiết chặt tay người bạn trẻ:
– Chú vào đây, tôi sẽ bàn việc làm “lễ đăng quang” cho chú!
Chân bước líu ríu, Năm Thi theo Kỳ Nam vào phòng khách.
Kỳ Nam rót hay ly rượu mạnh rồi cụng ly với Năm Thi:
– Nào! Tôi chúc chú nhân dịp thăng quan, tiến chức…
Năm Thi cảm động đến nóng bừng cả mặt. Kỳ Nam nói tiếp:
– Công ty của chú là công ty lớn nhất tỉnh này, lại được các ông đầu tỉnh hết sức ưu ái, tôi dù có nằm mơ cũng không sao có được.
Năm Thi chỉ biết khép nép:
– Dạ, thưa anh: tất cả là nhờ có công lao của anh…
Kỳ Nam làm bộ khiêm tốn:
– Tôi có nói vun vào cho chú, nhưng nếu chú không là đảng viên, không kinh qua chiến đấu ở mặt trận phía Tây Nam năm 1979 thì cũng không thắng nổi mấy “ứng cử viên” cỡ bự đang ngồi chực chờ cái ghế giám đốc của chú.
– Dạ…
Kỳ Nam lại giảng giải thêm:
– Chú biết không? Vì tôi chưa được là đảng viên nên tôi phải bỏ cả cái Công ty Du lịch mà đi, mặc dù cái ghế phó phòng kinh doanh của tôi lúc trước cũng “oai” lắm đấy chứ. Nhưng, ra ngoài, tôi làm giám đốc Công ty TNHH Quyết Thắng cũng chẳng kém ai, vì dân trí nước ta còn thấp, cứ nghe đến hai chữ “giám đốc”, không kể là giám đốc Công ty quốc doanh hay giám đốc tư nhân thì cũng đều kính nể! Cái còn lại của tôi bây giờ là kinh doanh phải có lãi. Sau này, tôi có thể kết hợp với chú được phần nào chăng?
– Dạ, anh kinh doanh vật liệu xây dựng thì khi em mở mang công trình, em lại sẽ là khách hàng của anh.
– Được, việc ấy ta sẽ bàn sau, hôm nay tôi muốn bàn với chú việc hệ trọng hơn: Tổ chức cái lễ ra mắt của tân giám đốc Công ty Thương mại và Dịch vụ xuất nhập khẩu mà tôi gọi là “lễ đăng quang” của chú đó.
– Dạ, xin anh cứ cho ý kiến