Nguyễn

Nguyễn
Thể loại
Ebook
Tác giả
Chuyên mục
Ngày cập nhật
2025/06/02

Yêu thích

Đánh dấu

Đánh giá

Chia sẻ

– Ê, ê, Nguyễn, Nguyễn.
Cái xe tay dừng lại. Một người xuống xe, mặt ngơ ngác, tay ôm một chiếc cặp da phồng. Cái người vừa gọi giật giọng ấy lại nói tiếp:
– Lâu nay mất mặt ông bạn hiền. Chúng nó đồn rầm lên là anh đang làm nhà. Nguyễn làm nhà? Vậy chớ chuyện anh làm nhà là chuyện chúng bịa ra để giễu anh, phải không? Làm gì có, phải không?
Nguyễn – người đang ôm cái cặp da to phồng – không trả lời ngay. Chàng lặng thinh, tất cả người tỏa ra vẻ buồn rộng như cả một cái khí buồn rộng rãi của mùa đông năm vừa qua. Khuôn mặt Nguyễn đượm một màu dằng dặc của hối lỗi.
Nguyễn lặng im đứng giữa phố, cạnh người bạn vừa bắt chàng xuống xe.
Im lặng là vàng. Nhưng bây giờ im lặng chỉ là thú tội. Im lặng lại còn là ăn cắp, là lừa đảo nữa. Nguyễn im lặng cố tỏ cho người bạn đứng đấy: hiểu rằng chàng hiện đang làm nhà, và những điều “chúng nó đồn rầm lên…”, là rất đúng. Chàng im lặng đứng chôn chân xuống gạch lề đường như thế, nghĩa là không dám cải chính. Chàng im lặng để nhận lấy tội, để sám hối. Hối cái gì? Tội với ai?
À, chuyện dài dòng lắm.
Hoàng và Nguyễn thấy đứng lâu ở hè phố là không tiện, bèn rủ nhau vào một quán cà phê gần đấy. Thực ra cái người rủ vào hàng chính là Hoàng. Những cuộc tra hỏi về đời sống tinh thần nhau như thế này phải mất hàng buổi, hàng ngày, có khi hàng tháng chứ đứng với nhau một lúc ở ngã ba ngã tư thành phố ồn ào đâu có xong.
Nguyễn đã theo Hoàng vào cái quán ăn ấy, bước đi khuất nhục như cái bước của một tên tù đầy rập theo vào cái bước trước của một người lính dẫn mình trên con đường phát vãng.
Hiệu cao lâu ấy đã vắng người. Thêm được hai vị thực khách vừa vào, vẻ im lặng lại tăng thêm. Để chiều lòng người bồi bàn, Hoàng hỏi Nguyễn:
– Anh ăn gì?
– Tôi chẳng ăn gì cả.
– Thế uống cái gì vậy?
– Uống rồi, anh dùng gì thì cứ gọi. Kệ tôi.
Sau cùng người bồi bàn đã lấy làm chán cho hai ông khách hàng ngớ ngẩn và bưng ra một ấm nước trà Tàu trồng và ủ ngay ở xứ mình. Nước rót ra chén đã bay hết khói. Chẳng ai nhắp môi.
Ấm nước vô duyên ấy, hỡi ơi! Chỉ là một cái cớ. Đã lâu Nguyễn không gặp Hoàng. Chàng đã cố tình không gặp lại Hoàng – một người bạn thân tín – cũng như chàng đã cố tình không gặp lại những bạn cũ khác. Nay bỗng ngồi đối diện với Hoàng, Nguyễn bẽ bàng như một thiếu phụ đã tuyệt giao với một lời thề ước rồi mà vẫn còn phải gặp lại con người tình xưa, trên một cái ngã tư cuộc đời mình đang bắt đầu đổi mới.

Đánh giá

Tài Liệu Giáo Khoa Chuyên Toán Đại Số 10

Tài Liệu Giáo Khoa Chuyên Toán Đại Số 10

Phục vụ việc dạy và học ở hệ chuyên Toán thể hiện được tinh thần của chương trình chuyên Toán, khá gần với chương trình SGK Toán nâng cao nhằm giúp học sinh có thể chuyển đổi từ việc học ở hệ chuyên sang hệ không chuyên và ngược lại. – Làm một tài liệu giáo khoa cho giáo viên dạy các lớp chuyên Toán. – Giúp học sinh các lớp chuyên tự học ; giúp học sinh khá giỏi...

1378 Lượt xem
Cao ly đầu hình

Cao ly đầu hình

Cuốn sách "Cao ly đầu hình" của tác giả Đoàn Văn Đâu nằm trong bộ sách quý hiếm về việc xem tuổi gả vợ, kén chồng. Theo tác giả thì trong đời không có gì khó khăn nào bằng sựa lựa chọn người bạn trăm năm, người cùng mình sớt chia cơn đau khổ cũng như cùng hưởng phú quý giàu sang. * Ta không thể nhắm mắt đánh liều. * Hỏi ai? Ai biết chỉ cho mình? Từ đây,...

1158 Lượt xem
Búp Sen Xanh

Búp Sen Xanh

Nhà văn Sơn Tùng sinh năm 1928, tại làng Hoa Luỹ (nay là Kim Luỹ), Diễn Châu, Nghệ An, một vùng đất ngay bên bờ biển. Sơn Tùng lớn lên trong cộng đồng dân chài lấy thuyền làm nôi và tiếng sóng vỗ bờ làm lời ru của mẹ. Chính cái mênh mông, phóng khoáng của biển cả đã hun đúc nên khí phách phóng túng pha chút ngang tàng của Sơn Tùng. Nhưng “gã thuyền chài” ấy lại được...

991 Lượt xem