Xóm Bình Khang bỗng nhiên náo động, từ một đồn mười, mười thành trăm, trăm thành ngàn… cứ như vết dầu loang ra toàn thành phố.
Ai ai cũng nghe ở đây vào lúc nửa đêm có một con quỷ già và một con ma trẻ xuất hiện. Mức độ ma quỷ xuất hiện không chỉ trêu ghẹo người đời, mà hai con ma con quỷ còn rất tàn nhẫn giết người không gớm máu, hoặc ám quẻ không cho đám gái ăn sương hành nghề.
Vì thế xóm Bình Khang trở nên ảm đạm thê lương, các cô gái bán hoa không ai dám ngủ lại đêm hay phải chuyển sang vùng khác để kiếm sống.
M ụ Hai Sương – một tú bà sống trong xóm thường thở ngắn than dài, vì mối oan nghiệt này mà mọi người trong xóm đều đổ hết tội vào đầu mụ ta và tên chồng trẻ Sáu Giang, hai người gây ra cớ sự của ngày hôm nay.
Mà có ph ải vậy không? Mọi người nói con ma trẻ chính là cô Ba Phượng, còn con quỷ già kia có lẽ là bà má của nó đi theo hồn ma con gái về đây để quậy phá, ám ảnh mọi người không cho làm ăn.
Hàng đêm cứ vào khoảng nửa đêm khi mọi nhà trong xóm đều đóng kín cửa đi ngủ không còn tiếp khách. Vì mặc dù bọn chiến binh Pháp không ra lệnh giới nghiêm, nhưng ai ra đường trong những giờ này đều sẽ gặp bao điều phiền toái, nên ai ai cũng trở về nhà trước lúc canh ba.
Vào gi ờ đó trong xóm Bình Khang mọi người nghe có giọng một người con gái, đang ai oán ca lên một bài hát Nam Ai hay đôi khi xuống vài câu vọng cổ nghe thật mùi mẫn. Khi nhìn ra ngoài mới thấy dáng một người con gái đang ngồi xoả tóc, trên cổ còn đeo một sợi dây thòng lọng và thân thể mặc thứ áo tang trắng toát, ai trông thấy cũng sợ kinh hồn.
Bóng ma cô gái không ai khác chính là cô Ba Ph ượng, một gái bán hoa trong động mụ tú bà Hai Sương. Cô Ba Phượng đã thắt cổ tự tử chết mấy năm nay, bây giờ âm hồn cô hiện về trong xóm mà ngồi than khóc tỉ tê cho số phận.
Đ ó mới chỉ hình ảnh của con ma trẻ, còn con quỷ già mới thật khủng khiếp. Con quỷ già có tóc tai bù xù, hai mắt lồi ra đỏ hau háu, còn hai tay giang ra phía trước nhìn thành góc 90 độ, một tay cầm lưỡi dao bén ngọt, trên người mặc cái áo màu đỏ mà nhảy cà tưng đi khắp nơi. V ề đêm khuya nên mọi người không thấy con quỷ già còn có hai cái răng nanh nhọn hoắt, đang chìa ra bên mép miệng. Sau này họ mới biết con quỷ già thuộc loại quỷ nhập tràng, ẩn hiện rất thông minh. Chính con quỷ già đã cắn cổ chết hết mấy thằng lính Tây, bởi cũng tại chúng vào nửa đêm hứng chí đi vào xóm Bình Khang tìm gái.
Có người biết chuyện kể lại:
– M ẹ mấy thằng lính Tây! Cứ nửa đêm mà vào đây thế nào cũng gặp hồn ma cô Ba Phượng dẫn dắt đến chỗ miếu oan hồn, rồi cho con quỷ nhập tràng cắn chết không kịp ngáp.
Thông th ường bọn lính Tây trắng Tây đen đâu sợ bọn chiến binh Pháp cấm đường. Chúng biết xóm Bình Khang là khu động điếm được chánh quyền bảo hộ cho công khai hoạt động nhưng đâu biết nơi này đang bị quỷ ám, cứ thong dong đi đến đầu xóm tìm gái để được thoả chí bình sinh. Ở đầu xóm luôn có một cô gái dáng dấp cao cao thân thể đẫy đà, trên người mặc áo bà ba may bằng vải lụa, còn quần là thứ vải Mỹ A bóng lộn, mái tóc xức dầu dừa thơm lừng cả mũi, nên cô ta trông thật gợi cảm vô cùng.
Th ấy cô gái là bọn lính Tây phải cười híp mắt “chịu đèn” ngay, không thèm nhìn ngó xung quanh còn có cô nào để chọn lựa. Chúng cũng không còn biết dưới ánh sáng của ngọn đèn đường, mà sao cô gái không có bóng in trên mặt đất. Dáng đi như bay bổng thướt tha, lúc nhẹ nhàng như mây trôi cuối trời. Cô gái dẫn chúng đến một ngôi nhà to như ngôi miếu cổ, đoạn cô ta đưa chúng vào một căn phòng riêng biệt có sàn giường, sẵn chậu nước và cả cái khăn lông – thứ vật dụng phải có trong các phòng dùng hành lạc. Sau đó cô gái mới tha thướt cỡi hết áo quần như để làm phận sự của một gái ăn sương.
Do ngôn ng ữ bất đồng, bọn lính Tây cũng chẳng buồn hỏi han tâm sự, thấy cô gái cỡi hết quần áo bọn chúng cũng cởi theo. Nhưng không ngờ khi cô gái vừa cỡi xong quần áo, da thịt cô ta bỗng nhiên biến thành làn khói trắng bay toả lên không, rơi từ từ và biến mất dần trong màn đêm tăm tối.