Dương Cầm

Dương Cầm
Thể loại
Ebook
Chuyên mục
Ngày cập nhật
2025/05/11

Yêu thích

Đánh dấu

Đánh giá

Chia sẻ

Công bằng mà nói thì tôi và Quân không hẳn là bạn. Chẳng có bạn nào mà lại lôi kéo con nít trong xóm làm hai phe, rồi đánh nhau tá lả! Đó là hồi xưa, xưa xửa xừa xưa. Còn bây giờ, nay nảy này nay, hứng lên thì… vặt tóc nhau, hoặc gấu ó nhau như chó với mèo. Trong các cuộc đấu tay đôi này, “không thể nói ai thắng ai bại, mà ai cũng đều… thương tích”. Đây là câu tâm đắc của Quân sau khi xem bộ phim Bao Công, và sau cả cuộc chiến tranh… nóng hổi lần thứ mấy… mấy… kéo dài hai tuần lễ. Đây không thể gọi là “giận hờn” được, nghe nó rất… vu vơ và có vẻ nữ tính quá. Tôi không giận nó vu vơ mà lần nào cũng có lý do rõ ràng và nó cũng thế!
Chúng tôi cũng không thể là kẻ thù của nhau. Chẳng có kẻ thù nào… thù nhau vài bữa xong lại… tay bắt mặt mừng, kéo nhau đi ăn uống, chở nhau đi học. Bao giờ chán hòa bình thì lại… thù tiếp. Cái đó nghe cũng vô lý như khi ai bắt bạn ăn cóc xanh không chấm muối.
Hay gọi là… người yêu?!
Ồ! Cái đó lại càng không thể nào… Chẳng có ai yêu nhau mà lại xưng… “tao, mày” như chúng tôi!
Vậy thì tôi cũng không biết quan hệ giữa tôi và Quân là cái chi nữa? Tôi nằm ngó mấy con thằn lằn bò lừng lững trên tường. Nghĩ hoài cũng không ra…
Cái thói quen “tao, mày” dường như đã nhập tâm từ lâu lắm rồi. Lúc hai đứa còn cởi trần tắm mưa, đánh nhau như ăn cơm bữa. Cho đến hết năm cấp 1, ngày nào tôi và Quân cũng đều mày mày tao tao tỉnh bơ suốt trên con đường đi bộ đến trường. Đến lớp, trước mặt mọi người lại rất con nhà lành mà “bạn và Quân” hay “bạn và Nha”. Lên cấp II, ba mẹ Quân sắm cho nó cái xe đạp. Thì cũng tốt, dĩ nhiên nó phải chở tôi, đỡ được quãng đường cho cái chân. Có một chút vấn đề xảy ra khi Quân “lên đời” cái xe đạp của nó thành một chiếc thể thao vào cuối năm lớp chín. Xe đạp thể thao không có yên sau, thành ra mỗi lần nó chở tôi, tôi đều phải ngồi trên cái đòn phía trước như… “một cặp… bồ bịch”. Tôi không thích làm “bồ” nó. Vì vậy, không biết làm sao, nó phải gắn thêm cái yên sau kèm theo “khuyến mãi”: “Mày đúng là đồ con gái phiền phức!”. Nói vậy rồi, hết sức lãng nhách, nó giận tôi hết hai tuần rồi mới cho tôi đi cái xe mới sửa của nó.
Bây giờ cũng vậy. Cứ mỗi lần chiến tranh, tôi lại suy nghĩ, không phải để xem ai có lỗi, mà chỉ để hiểu xem tôi và Quân là một cặp như thế nào. Cái lý do để tuyên chiến cũng lãng nhách như phần lớn lý do khác…

Đánh giá

Tài Liệu Giáo Khoa Chuyên Toán Đại Số 10

Tài Liệu Giáo Khoa Chuyên Toán Đại Số 10

Phục vụ việc dạy và học ở hệ chuyên Toán thể hiện được tinh thần của chương trình chuyên Toán, khá gần với chương trình SGK Toán nâng cao nhằm giúp học sinh có thể chuyển đổi từ việc học ở hệ chuyên sang hệ không chuyên và ngược lại. – Làm một tài liệu giáo khoa cho giáo viên dạy các lớp chuyên Toán. – Giúp học sinh các lớp chuyên tự học ; giúp học sinh khá giỏi...

1472 Lượt xem
Cao ly đầu hình

Cao ly đầu hình

Cuốn sách "Cao ly đầu hình" của tác giả Đoàn Văn Đâu nằm trong bộ sách quý hiếm về việc xem tuổi gả vợ, kén chồng. Theo tác giả thì trong đời không có gì khó khăn nào bằng sựa lựa chọn người bạn trăm năm, người cùng mình sớt chia cơn đau khổ cũng như cùng hưởng phú quý giàu sang. * Ta không thể nhắm mắt đánh liều. * Hỏi ai? Ai biết chỉ cho mình? Từ đây,...

1170 Lượt xem
Búp Sen Xanh

Búp Sen Xanh

Nhà văn Sơn Tùng sinh năm 1928, tại làng Hoa Luỹ (nay là Kim Luỹ), Diễn Châu, Nghệ An, một vùng đất ngay bên bờ biển. Sơn Tùng lớn lên trong cộng đồng dân chài lấy thuyền làm nôi và tiếng sóng vỗ bờ làm lời ru của mẹ. Chính cái mênh mông, phóng khoáng của biển cả đã hun đúc nên khí phách phóng túng pha chút ngang tàng của Sơn Tùng. Nhưng “gã thuyền chài” ấy lại được...

999 Lượt xem