Đêm rừng!
Trời tối mịt mùng, rừng rậm nên cây dày đặc, che kín cả bầu trời. Những ngôi sao trên cao không thể nào xuyên qua những tầng lá, để soi chút tia sáng xuống mặt đất.
Trong ngôi nhà, nhóm sinh viên bốn người ngồi quanh cụ già, im lặng lắng nghe tiếng kể đều đều, buồn buồn…Câu chuyện gợi lại hình ảnh tang thương đã xảy ra từ lâu lắm.
Bếp lửa cháy bập bùng. Ngoài trời bóng tôi đặc quánh. Theo câu chuyện của cụ già, hình ảnh cô gái chết thê thảm dần dần hiện lên trước mắt các cô cậu sinh viên. Hòa với tiếng kể trầm trầm, họ nghe như đâu đó vang lên tiếng cọp gầm gừ từ một cõi xa xăm.
Hoàng hôn bao trùm cả bầu trời phủ dần xuống cách rừng, ánh sáng cứ tắt dần…tắt dần…rồi từ từ tàn lụi. Bóng tôi tràn về. Tiếng gầm rú rùng rợn của thú rừng càng làm cho bước chân của hai anh em Chiến càng thêm hối hả. Bởi vì họ biết rằng càng về đêm, con đường này rất nguy hiểm, “Ông ba mươi” thường hay xuất hiện.
Chiến kéo vội tay em thúc giục:
– Trời tối rồi, đi nhanh lên đi em.
Người em gái nhăn nhó:
– Em mệt lắm, không đi nổi nữa đâu.
Chiến đưa tay chỉ về phía trước:
– Cố gắng lên em. Đằng trước có một căn nhà sàn rất cao, mình có thể xin trú ngụ được.
Người em gái cằn nhằn:
– Nếu anh không dẫn đi lạc đường thì bây giờ chúng ta đã đến nơi rồi đâu có bị kẹt giữa rừng.
Chiến cười hiền lành:
– Anh đâu có cố ý. Em ráng một chút nữa đi, kẻo… Chiến chợt đưa tay che miệng im lặng rồi đưa mắt nhìn dáo dác chung quanh làm tăng thêm sự tò mò của em gái.
– Kẻo sao hả anh Hai?
Chiến kề tai em thì thầm:
– Là “Ông ba mươi” đó.
Người em gái nhìn bóng tối che kín cả cánh rừng hoảng sợ kéo tay anh bước nhanh.
– Mình đi nhanh lên anh. Em sợ lắm. Đáp lời cô là tiếng gầm rống của cọp dữ làm tăng thêm cảm giác rùng rợn của hai anh em.
Giọng người anh như lạc đi:
– Nhanh lên đi em!
Nhận biết sự nguy hiểm sắp xảy ra hai anh em nắm tay nhau bước nhanh. Vừa bước vào sân nhà, hai anh em sững sờ chết đứng bởi ánh sáng như hai ngọn đèn pha chiếu vào mắt. Kèm theo anh sáng ma quái ấy là tiếng gầm rống đầy uylực thần bí. Người anh thét lên:
– Cứu tôi với! Cứu tôi với!
Nghe tiếng kêu cứu của hai anh em người thợ săn vội vã thả chiếc thúng xuống, quát lên:
– Từng người trèo lên thúng. Nhanh lên!
Người anh mừng rỡ:
– Em lên trước nhanh đi.
Người em thúc giục:
– Anh lên trước đi.
– Không. Em phải lên trước.
Người em cương Quyết:
– Nếu anh không chịu lên trước, em sẽ đứng mãi ở đây?
Người thợ săn giục hối hả:
– Nhanh lên! Cọp đến rồi kìa!
Chiến nhìn ra, một con cọp to lớn vằn vện đang gầm vang và đang hướng hai.