LÊ TẤT ĐIỀU
Sinh năm 1942 tại làng Bài Trượng (xã Hoàng Diệu) tỉnh Hà Đông. Di cư vào Nam năm 1954.
1976 – 1979: Hợp tác với tạp chí Hồn Việt, Bút Lửa, Văn Học Nghệ Thuật trong chức vụ tổng thư ký hoặc chủ bút.
Từ 1990: Cố vấn niên trưởng Thư Viện Toàn Cầu
Tác phẩm đã xuất bản:
– Khởi Hành, 1961
– Kẻ Tình Nguyện, 1963
– Quay Trong Gió Lốc, 1965
– Đêm Dài Một Đời, 1966
– Phá Núi, 1968
– Người Đá, 1968
– Những Giọt Mực, 1970
– Anh Em, 1970
– Thơ Cao Tần, 1977
– Thư về Bloomington, Illinois, 1997
– Letters to Bloomington, Illinois, 1999
– Some words of advice to the Commander-in-Chief, 2009
CHƯƠNG MỘT
Tôi vừa hấp tấp chạy xuống đến lưng chừng cầu thang thì một cái đầu nhỏ, cứng xông lên, lao vào bụng tôi. Cả hai cùng hét lên một tiếng. Tuy suýt ngã bật ngửa về phía sau, tôi cũng cố quơ tay hy vọng túm được kẻ đối diện. Nắm được cánh tay gầy gò, xương xẩu của bé Hùng. Nó đã ôm chặt cái tay vịn cho khỏi lộn ngược xuống. Tôi kêu:
– Đi đâu mà vội thế? Sao không vỗ tay? Muốn ngã gẫy cổ hả?
Bé Hùng cãi:
– Anh có vỗ tay không chớ?
Tôi cười, nhớ lại sự hấp tấp của mình. Nắm cánh tay nó, tôi kéo nó đứng thẳng dậy. Cũng may, tai nạn không xảy ra. Đã nhiều lần như thế rồi. Lũ nhỏ nhanh tay lạ lùng. Chúng bám kịp một cách chắc chắn vào tay vịn dọc cầu thang như bám vào cuộc sống. Hùng vừa bước tránh sang một bên để tiếp tục lên thang, vừa hỏi:
– Thằng Vinh có trên lầu không anh?
– Chắc có. Hồi nãy tao nghe nó cười ở giường thằng Tấn.
Xuống hết cầu thang, tôi lần bước về phía “nhà chơi”. Trời đang nắng to. Hơi nắng đem theo mùi cỏ cháy làm khô mũi. Không cần lên tiếng tôi cũng biết Hoan ngồi ở góc nhà chơi, gần phòng nhạc. Tiếng đàn măng cầm của anh ta bao giờ cũng thế, chả trộn lẫn với ai được. Những nốt cao anh thường gẩy thật nhẹ và luôn luôn kẹt ở nốt “Si”. Tới nốt đó bỗng dưng dòng nhạc như đứng sững lại, lúng túng và ngỡ ngàng. Tôi đến sát bên Hoan:
– Bồ đậu rồi đó. Biết chưa?
– Biết rồi.
– Ai nói?
– Thầy Sáu.