GỖ – Một cái tên đơn giản nghe chừng chẳng có gì đặc biệt, nhưng với tôi cái tên đó mang thật nhiều ý nghĩa, hợp với con người và văn phong của cậu ấy.
Một ngòi bút giản dị, thẳng thắn mang trong mình cảm xúc mộc mạc, chân thật đi vào lòng người. Đó chính là Gỗ.
Một chàng trai ngọt ngào, dịu nhẹ như hương gỗ thoảng qua đưa từng câu chữ đi vào trong cảm xúc của các bạn, len lỏi chạm tới trái tim, xoa dịu nó, khai mở để nó vơi đi thương tổn, và… để mớ cảm xúc ấy có thể đón ánh nắng của tình yêu mới.
Tôi và cậu ấy vô tình gặp nhau, vô tình quen biết rồi trở thành những người bạn quen thuộc từ lúc cậu ấy mới chỉ đang nuôi hoài bão của mình. Rồi đến một ngày cầm trên tay tập tản văn này, thấy thời gian trôi qua thật nhanh… Tôi đã từng nói với độc giả của mình rằng: Khi bạn muốn tìm một thứ gì đó không tưởng, mới mẻ, một tình yêu không chỉ đơn thuần có cảm xúc, bạn hãy tìm đến tôi – Zen sẽ cho bạn điều bạn cần. Nhưng khi bạn mệt mỏi với cuộc sống này, muốn tìm một khoảng lặng cho riêng mình, hãy tìm đến với Gỗ để những dòng cảm xúc kia xoa dịu trái tim bạn, để những câu chuyện kia cho bạn thấy bạn chưa mất tất cả sau những đổ vỡ đó; chỉ cần bạn có niềm tin vào bản thân mình.
Qua từng dòng tình cảm chắt chiu nhỏ lẻ trong những câu chuyện đời thường, cậu ấy đưa bạn vào một thế giới khác, một thế giới cho bạn nhìn thấy chính bản thân mình. Từng câu chuyện súc tích, gọn gàng gói lại từng tâm tư, tình cảm, nỗi lòng của người đọc. Nó mang một kết thúc mở nhưng với tôi như thế là đủ. Vì sao ư? Vì cuộc đời này nào có cái kết đúng nghĩa, tình yêu, tình cảm nào rồi cũng chấm dứt hoàn toàn sao? Trước mặt, bạn cảm thấy nó chấm dứt nhưng len lỏi đâu đó trong chính trái tim bạn, cậu ấy lại tìm ra những cảm xúc còn vấn vương theo người ta đến suốt cuộc đời.
Những chuyện tình của cậu ấy không phải lúc nào cũng đẹp, lãng mạn như trong phim hay trong từng trang tiểu thuyết, mà nó là cái kết thúc đúng nghĩa mà cuộc sống này đang vây lấy chúng ta. Một kết thúc mở ra nỗi lòng con người và đóng lại quá khứ đầy ắp tổn thương. Mỗi một kết thúc, mỗi một câu chuyện đều để lại sự day dứt, mang nhiều vết thương lòng.
Tôi thích đọc những dòng status tâm sự của cậu ấy, hay vài dòng ngẫu hứng cậu ấy viết lên facebook. Mới đọc, bạn sẽ cảm thấy nó bình thường lắm nhưng ngẫm từng câu từng chữ, bạn sẽ nhận ra câu nói đó là mặt gương mà bạn soi chính bản thân mình vào. Như khi tôi đọc dòng status này của cậu ấy: “Người ta lựa chọn cô đơn, không hẳn vì họ không chịu mở lòng, mà vì chẳng có ai cho họ niềm tin và chịu thật lòng với họ.” Tôi nhận ra mình trong những dòng viết lơ đễnh đó, nhận ra ẩn sau bóng hình chàng trai này là một trái tim đầy cảm xúc đủ để nói lên tiếng lòng của tôi và có lẽ là của chính các bạn, người đang cầm trên tay cuốn sách này. Cậu ấy không chỉ ngọt ngào thôi đâu. Khi đọc tác phẩm của cậu ấy, khi cảm nhận từng câu chữ trong đó, các bạn cũng sẽ như tôi, chợt nhận ra rằng… cậu ấy mang một tâm hồn giàu cảm xúc và một trái tim mạnh mẽ, quật cường.
Những ngày Hà Nội không có anh thật đặc biệt, yên tĩnh và cũng thâm trầm hơn. Anh mang sự sôi nổi đi xa khỏi vùng đất này, để lại em với bao hoài niệm và tương lai có dấu chấm hỏi to đùng phía trước. Em yêu thành phố này bởi nó bao bọc và ghi dấu từng bước chân trưởng thành của người đàn ông em yêu, nay lại chọn một yêu thương đầy xa lạ.
Đi trên con đường ngày xưa, cạnh những đôi tình nhân tay đan vào nhau, tim em chợt thấy lạnh. Cảm giác như đóng băng, như hẫng mất một nhịp đập. Bờ vai gầy yếu khẽ run lên nhưng chân thì vẫn bước. Bước về một phía vô định. Đám lá khô dưới chân em xơ xác lắm, chúng cuộn tròn lại như thể chờ một cơn gió đến, thổi bay về nơi rất xa. Và đứng trên con đường này, nơi anh đợi em sau mỗi giờ tan làm, cảm giác mất mát lại trào dâng mãnh liệt, song cũng không còn thổn thức đầy dằn vặt như xưa. Thời gian vốn vô tình làm nhòe đi trong em những kỷ niệm cũ về anh, nhưng nó cũng thật tâm lý khi để lại cho em những khoảng lặng nhỏ đơn chiếc, khi đứng một mình ở một ngã tư nào đó và nghĩ về những gì đã qua, những người đã ghé lại nơi em cô quạnh và thổi vào đó chút ấm áp, tuy thoảng qua nhưng lưu lại trong trí nhớ khá sâu.