Chúng ta không sinh sản vô tính
Chúng ta không phải những ả cừu Dolly
Ai dám bảo chúng ta là “BA TRONG MỘT”
Chúng ta sẽ đáp lại: hì hì!
Chúng ta không phải là sản phẩm
Máy tính, kem đánh răng,
alô di động, thời trang…
Ai dám cả gan đem chúng ta đi tiếp thị
Chúng ta sẽ cho biết mùi lá ngọc cành vàng
Chúng ta càng không phải là hàng hóa
Xe gắn máy, nước hoa, thuốc lắc, dầu gội đầu…
Đừng hòng đem chúng ta ra quảng cáo
Chúng ta sẽ cho biết mùi mắt liếc dao cau
Không ai được đem chúng ta mua bán
Ai dám kinh doanh ba công chúa nhu mì?
Một người gấp ba, ba người hòa làm một
Trái tim mọi người sẽ phá sản, hi hi…
Tịnh gấp nhật ký. Cô hài lòng với bài thơ vừa sáng tác. Bài thơ chắc chắn mang tựa đề là “BA TRONG MỘT”, đúng theo đơn đặt hàng của Trâm và Thuyên. Cô mơ màng nhớ lại lúc tan lớp ngoại ngữ ban đêm về, ba đứa đi cạnh nhau líu lo. Thuyên nói trước:
– Phải kỷ niệm ngày thành lập nhóm!
Trâm tiếp tục:
– Bằng một bài thơ là ý nghĩa nhất…
Tịnh giãy nảy:
– Tại sao không phải một bức tranh hoặc một bản nhạc?
Trâm lắc đầu:
– Đừng trốn tránh trách nhiệm thiêng liêng Tịnh ơi. Tao biết mày rất mê thơ và đang có sẵn “phép lạ” trong tay.
– Ơ, nhưng mày với Thuyên cũng đang nắm trong tay “phép lạ”. Chưa kể tụi bay hâm mộ hai môn hội họa và âm nhạc cực kỳ…