Bao giờ cũng vậy, hễ có dịp họp mặt là nổi đình nổi đám . Bạn bè bây giờ tuy mỗi đứa một hoàn cảnh, một sự nghiệp và một hướng đi khác nhau, những hễ Hàn Linh lên tiếng mời thì không đứa nào vắng mặt.
Tiệc ở nhà Hàn Linh lúc nào cũng vui, cũng thoải mái và đầy đủ . Gian sảnh rộng tha hồ mà chè chén, rồi ca hát, nhảy nhót . Từ hồi còn ở trung học, Hàn Linh đã thế, luôn là người dẫn đầu trong nhóm, là người có những quyết định sau cùng cho các quyết định của nhóm.
Nhưng lần này thì khác, Linh có vẻ bị tổn thương vì không quyết định được việc của Duy . Nàng giận dữ , nhưng cuối cùng đành tổ chức tiệc chia tay cho anh, và cả cô em gái Hàn Thuyên nữa chứ.
Duy đứng trên ban công nhìn xuống đám bạn đang hỗn độn trong một điệu nhạc ráp inh tai . Anh khôn gnhịn được cười, khi thấy cái dáng loi choi của Hàn Thuyên bên cạnh anh chàng cao kều Huy Diễn.
– Em không hiểu vì sao trong lúc này anh vẫn có thể cười được.
Nụ cười của Duy vụt tắt ngay . Dù sao Hàn Linh cũng có lý khi trách anh, gương mặt giận dữ của Linh từ một tuần qua vẫn không hề thay đổi chút nào . Duy dịu dàng vuốt ve bạn.
– Còn anh thì rất muốn nhìn thấy em cười.
– Chỉ khi nào anh thay đổi quyết định thôi.
Lúc nói câu ấy, trong mắt Linh ánh lên một tia hy vọng, hy vọng chứ không còn kiêu hãnh nữa . Đến lúc này thì nàng đã hiểu, nàng còn chưa có đủ giá trị sức mạnh tuyệt đối với Duy như bấy lâu nay nàng vẫn tưởng thế.
– Quyết định đã nằm trong túi áo anh rồi đây, em ạ.
– Đó không phải là lý do để anh nhất quyết ra đi.
– Em nói đúng – Gương mặt Duy vụt nghiêm trang – Anh đã quyết định ngay từ khi còn ngồi ở ghế nhà trường, Hàn Linh ạ, đó là lý tưởng của anh, là con đường tất yếu mà anh phải theo đuổi . Em có hiểu cho anh không ?
Linh giận dữ :
– Điều duy nhất em không hiểu là tại sao anh có thể dễ dàng rời xa em như thế . Em bắt đầu tự hỏi anh đặt em ở đâu trong cuộc đời anh.
– Chỉ một năm thôi mà, Linh – Duy hạ giọng, anh cảm thấy cần phải an ủi nàng – Một năm để mỗi chúng ta tự nhìn lại mình, để anh trui rèn đạo đức nghề nghiệp và cũng là dịp để mình thử thách tình yêu.
– Thử thách tình yêu ? Anh nói nghe hay nhỉ . Hoá ra anh vẫn còn chưa biết mình có thật yêu em hay không . Anh Duy ! Anh đã xúc phạm em rồi đấy.
– Ý anh không phải thế đâu.
– Dù thế nào, anh cũng thiếu tôn trọng em.
– Thôi mà Linh . Chẳng phải mới hôm qua em đã đồng ý để anh đi đó sao ?
– Thôi được . – Gương mặt nàng thoáng đanh lại – Dù thế nào, em cũng không đến nỗi không sống được nếu phải thiếu anh . Anh cứ đi mà thực hiện lý tưởng cao cả của mình…