Xưa nay, ai cũng biết tác hại của cờ bạc. Người Việt Nam có câu: “Cờ bạc là bác thằng bần”, Bồ Tùng Linh trong Liêu Trai Chí Dị, truyện Đỗ Phủ (Bùa đánh bạc) còn có cả một thiên văn chương biền ngẫu phê phán cờ bạc như sau: “Cái làm thiên hạ khuynh gia bại sản không gì mau bằng cờ bạc, cái làm thiên hạ tổn đức mất nết không gì mạnh bằng cờ bạc, sa vào rồi thì như rơi xuống biển mê không biết đâu là đáy… Than ôi, cờ bạc chính là một con đường dẫn tới chỗ tổn đức mất nết, tan cửa nát nhà đấy”.
Rõ ràng cờ bạc không chỉ là một hiện tượng xã hội mà đã trở thành một truyền thống trong ý thức nhân loại, một truyền thống cản trở con người trong quá trình phấn đấu cho các giá trị nhân bản và nhân văn. Trong ý nghĩa này, việc nghiên cứu lịch sử cờ bạc với những nguyên nhân lịch sử và xã hội của nó là điều cần thiết, vì tâm lý cầu may một khi được phổ biến và thừa nhận sẽ tạo ra một lớp người vô trách nhiệm xa lạ với thực tiễn sản xuất của xã hội và không cần nghĩ tới ngày mai.
Đổ bác sử (Lịch sử cờ bạc) của Qua Xuân Quỳnh là một công trình tổng kết lịch sử cờ bạc ở Trung Quốc theo định hướng thực tiễn ấy. Mặc dù các cứ liệu được khảo sát và dẫn chứng trong quyển sách này chủ yếu lấy từ lịch sử Trung Quốc, công trình này vẫn có những giá trị thực tiễn chung nhất định, có thể là một tác phẩm bổ ích về cả kiến thức lẫn nhận thức không những với người đọc Trung Quốc mà còn cả với người đọc Việt Nam hiện nay.
Xin trân trọng giới thiệu bạn đọc.