Kể từ thời thượng cổ cho đến thời đại cận kim, trên trang sử bang giao Việt – Hoa có biết bao danh nhân sĩ phu đất Việt như: Lưỡng quốc Trạng nguyên Mạc Đĩnh Chi, đời vua Trần Anh Tông, đi sứ nhà Nguyên; Trịnh Thiết Trường đời vua Lê Nhân Tông, Trạng Bùng Phùng Khắc Khoan đời vua Lê Thế Tông, đi sứ nhà Minh,… Đó đều là những gương Tuế cống sứ, những quan văn, học thức quảng bác, ngôn ngữ bặt thiệp, quảng giao khôn khéo, từng phen làm sáng chói trang sử vàng bang giao của nước Việt.
“Ngô Vương Quyền đã khởi thủy đặt móng xây nền cho thời đại tự chủ của nước ta. Lâu đài tự chủ này càng thêm vững bền khi Vạn Thắng Vương Đinh Bộ Lĩnh dẹp xong loạn Thấp nhị sứ quân. Trải qua mấy ngàn năm lịch sử, trong cuộc bang giao Việt- Hoa, vua Việt Nam về danh nghĩa chỉ được phương Bắc đãi như một biên thần nhỏ bé, song trên thực tế vua nước ta nghiễm nhiên vẫn là vị quân chủ độc lập hoàn toàn. Đối với “Thượng quốc”, các sứ giả, nhân sĩ Việt Nam không phải hổ thẹn là thiếu khí phách, thiếu anh tài. Nhất là vua Quang Trung – vị đại anh hùng nước Việt, đã viết nên trang sử bang giao vô cùng đẹp đẽ. Đem chui6ng đi đánh xứ người, khiến cho người phải e dè, kính nể, đó chẳng phải là sự thành công lớn nhất, hay sao?”