Người Của Ngày Hôm Qua

Người Của Ngày Hôm Qua

Giới Thiệu Người Của Ngày Hôm Qua

Đột nhiên có tiếng trẻ con khóc ré lên, ngay sau đấy là tiếng xô chậu đổ vỡ loảng xoảng. Bà ngoại bần thần trở dậy, rờ rẫm tìm bao diêm ở đầu giường, đi lại phía bàn thờ để thắp hương rồi quay trở lại giường, sẽ sàng ôm thằng cu Bi vào lòng, thầm thì vẻ bí mật:
– Thôi ngủ đi con, bà phù thủy về bắt những đứa trẻ hư không chịu ngủ đấy. Con ngủ đi, để bà xin với bà phù thủy cho nhé. Cu Bi của bà ngoan lắm mà.
Cu Bi thấy bà lặng lẽ thở dài, mắt nhóng ra ngoài. Nó hồi hộp quấn chặt lấy cánh tay khô gầy của bà:
– Có thật không hả bà?
– Thật chứ. Ngủ đi con. Đấy bà phù thủy bắt những đứa trẻ hư và nổi giận làm cho trời mưa đấy!
Có tiếng mưa thảng thốt rơi xuống chiếc hộp cũ vẫn nằm lăn lóc nơi chái hè. Cái hộp thiếc là chiếc xe lu cho thằng cu Bi chơi ban ngày. Hình như cái hộp bị gió hất tung lên rồi ném xoảng xuống cái sân gạch. Thằng Bi bịt chặt tai lại vì sợ.
Bây giờ đến lượt gió thộc tiếp vào tấm kính nứt nẻ, nhào tới tận giường ngủ của hai bà cháu. Thằng bé rùng mình, xô mặt vào giữa ngực bà, và nằm im thít. Mưa chuyển nhịp, bắt đầu cuốn tốc lên nóc nhà những tiếng gió nghe u u rất lạ. Cái mái nhà khẽ rùng mình, lớp ngói dạt cả vào nhau, mặc cho tiếng u u lọt vào ngày một rõ hơn.
Sự im lặng của bà ngoại làm thằng bé sợ hãi nghẹn cả lồng ngực, nhưng nó không dám lên tiếng. Ngôi nhà im lìm trong cơn mưa thì thụp, tức tưởi. Tiếng cái hộp thiếc bị gió quất, lăn xèng xèng. Thằng Bi tấm tức tiếc cho cái xe lu của mình. Nó quàng tay qua bà. Người bà nó khô khốc và lạnh buốt. Thi thoảng, từ lồng ngực bà lại dội lên những hơi thở nghẹn tắc, mệt mỏi. Sự căng thẳng buộc nó phải lên tiếng, rất nhỏ, rất nhỏ:
– Bà ơi, bà ngoại ơi…
Có tiếng trẻ con lại khóc ré lên, nghe như tiếng mèo con gào mẹ. Cái âm thanh chát chúa ấy khỏa đi tiếng thầm thì của thằng Bi. Nó cứng người lại vì sợ hãi. Nó cố bấu chặt vào người bà, để bà tỉnh dậy. Có thể bà nó cũng sợ bà phù thủy nên đã vội nhắm mắt lại, chứ nhất định bà nó chưa ngủ được. Bao giờ bà cũng phải đợi nó ngủ trước, bà mới yên tâm ngủ theo.
Bây giờ thì nó nghe thấy dường như có tiếng ai gõ nhè nhẹ vào tấm kính nứt nẻ hướng ra sau vườn nhà. Gió xộc tới giường ngủ của hai bà cháu một lúc một mạnh hơn. Trong những đợt gió tinh quái nghe tanh tanh mùi nước. Thằng Bi hé mắt ra nhìn. Cái góc màn bị xô lệch đi, chòng chành như một con thuyền cũ. Hai mắt bà nó giờ đã nhắm nghiền.
Nó nghe rõ có tiếng thì thào ngoài khung cửa sổ nứt chằng chịt bởi những mảnh kính rạn. Lấy hết can đảm, nó day day vào tay bà:
– Bà ngoại ơi, con lạnh quá, bà ngoại ơi…
Nó thở phào khi thấy bà nó hơi cựa quậy, nên tiếp tục gọi:
– Bà ngoại ơi! Bà đừng ngủ nữa, con sợ lắm…
– Thôi ngủ đi con.
Tiếng bà nó sẽ đến nỗi nó cứ ngỡ mình vừa nghe nhầm:
– Bà ngoại đợi con ngủ cùng với nào! – Nó khẩn khoản cầu cứu.
– Ừ, bà đợi con. Thôi ngủ đi con!
Bà khục khặc, kéo rê một hơi thở nặng nề, quàng tay dém chăn cho cháu. Thằng bé thấy vững tâm. Nó tiếp tục vùi mặt vào ngực bà, cố không suy nghĩ linh tinh. Nhưng tiếng trẻ hàng xóm lại tiếp tục gào như một con mèo hoang bị ướt trong đêm vì không tìm được chỗ trú khiến nó phấp phỏng…

Đọc Online Người Của Ngày Hôm Qua

Đọc Onine

Download Ebook Người Của Ngày Hôm Qua

Download PDF

Download Epub

Download Mobi

Download AZW3

Exit mobile version