Giới Thiệu Nếu Ngày Mai Không Bao Giờ Đến
Một truyện hay không phải ở chỗ dài bao nhiêu mà ở chỗ chứa đựng bao nhiêu bài học, bao nhiêu ý nghĩa về cuộc sống.
Tinh hoa của tư tưởng không phải ở chỗ do ai nói ra mà ở chỗ nó nghiệm chứng được bao nhiêu sự thực, có được bao nhiêu hành động ý nghĩa trong thực tế.
Những truyện này được chọn lọc trong rất nhiều truyện hay của cổ kim đông tây, trong ngoài nước, so với những lý luận trừu tượng, chúng đã thể hiện được đạo lý nhân sinh một cách đơn giản, trực tiếp và dễ hiểu nhất, chấn động đến suy nghĩ của mỗi người. Nội dung của các câu chuyện đề cập đến nhiều vấn đề về tư tưởng và chân lý, ý chí và lòng tin, gian nan và cơ hội, lựa chọn và vứt bỏ, chức nghiệp và sự nghiệp, kinh doanh và quản lý, cuộc sống và của cải…, có thể giúp bạn đọc cảm ngộ một cách nhẹ nhàng về cuộc đời, tìm được đáp án mưu cầu về hạnh phúc và thành công.
Trần Trọng Sâm
Không tàu nào không bị thương.
Tại thành phố cảng Barcelona – Tây Ban Nha có một xưởng đóng tàu cỡ lớn. Xưởng này có một bảo tàng trưng bày mô hình tàu. Do có lịch sử đóng tàu lâu đời, bảo tàng này đã có gần 10 vạn kiểu mô hình.
Điều đặc biệt của bảo tàng không phải là việc có nhiều mô hình tàu mà là có nhiều chiến tích được ghi lại trên các mô hình đó.
Ví dụ, tàu Công chúa Tây Ban Nha đã ghi như thế này: “Con tàu này hạ thủy năm 1884, đã hoạt động trên biển 50 năm. Trong 50 năm này 138 lần xuyên qua núi băng, 116 lần chạm phải đá ngầm, 27 lần bị bão vặn gãy cột buồm, 21 lần vì sự cố nên bị mắc cạn, 13 lần gặp cướp biển, 9 lần đâm phải các tàu khác, nhưng chưa từng bị chìm”.
Ngoài ra, trên bức tường ở giữa bảo tàng có ghi: “Xưởng này đã thành lập được 300 năm, đã xuất xưởng gần 10 vạn con tàu lớn nhỏ. Trong đó có 6000 tàu bị chìm ở biển khơi, có 8000 tàu bị hư hỏng nặng không thể phục hồi được, có 6 vạn tàu đều gặp nạn trên biển, mỗi tàu từ 20 đến 30 lần. Nghe nói, những người đã đến đây tham quan đều rất bất ngờ và nhận ra được những bài học sâu sắc. Đã là tàu hạ thủy không có tàu nào không từng bị thương. Cuộc đời con người chẳng phải cũng vậy sao?
Chim én qua đông.
Cuối thu, tiết trời mỗi một giá lạnh. Một con én luyến tiếc phương Bắc, nấn ná chần chừ mãi, không chịu bay về phương Nam tránh rét. Cuối cùng, dù muốn cũng không kéo dài được nữa, nó quyết định ngày mai khởi hành.
Sáng sớm ngày khởi hành, sau khi tỉnh dậy, én phát hiện tình hình bên ngoài khá gay go, vội ngẩng đầu khỏi tổ để quan sát.
– Ôi! Tuyết rơi rồi, tuyết rơi rồi!
Én nói xong liền vụt bay khỏi tổ hướng về phương Nam.
Tuyết rơi mỗi lúc một dày, đôi cánh bị ướt làm cho én cảm thấy thân thể mình mỗi lúc một nặng, không thể bay nhanh được. Cuối cùng sau hơn 2 giờ bay, én như bị đóng băng, mệt quá nên nó đã rơi xuống một bãi cỏ, và rồi cũng bị tuyết phủ một lớp mong mỏng.
Sang ngày thứ hai trời tạnh, một con bò đi qua để lại một bãi phân cạnh chỗ én nằm. Nhờ hơi ấm của bãi phân bò, én dần dần tỉnh lại. Thấy yên tĩnh quá, én vui mừng hớn hở và bỗng hát ca như để tận hưởng giờ phút yên bình.
Đúng lúc này, một con mèo hoang đi qua nghe thấy tiếng chim kêu, liền theo hướng có âm thanh tìm đến. Rất nhanh nó thấy én đang nằm cạnh đống phân. Nó lập tức lao tới vồ lấy và ăn thịt con én.