Nắng Gió Miền Đồng

Nắng Gió Miền Đồng

Giới Thiệu Nắng Gió Miền Đồng

Chỉ một loáng, chúng tôi đã tản ra khắp sườn đê. Trong tay thằng nào cũng nhăm nhăm cây súng phốc xì hơi xèo xèo. Tôi, thằng Kháng, thằng Vũ cùng một nhóm, còn nhóm kia là thằng Lực, thằng Đô, thằng Doãn.
– Xong chưa? – Ở bên sườn đê bên kia, thằng Doãn cất tiếng hỏi.
– Xong rồi! – Thằng Kháng đáp.
Ngay sau câu đáp của thằng Kháng, bọn thằng Lực hò hét, ào ào kéo lên. Đã chuẩn bị từ trước nên vừa mới ngóc đầu khỏi mặt đê bọn thằng Lực đã bị chúng tôi bắn tới tấp. Bị trúng đạn, bọn nó kêu oai oái, chạy bật trở lại. Những viên đạn quả xoan dù bắn kêu không đanh nhưng vào người rất rát. Sau một vố bất ngờ, từ phía bờ đê bên kia bọn thằng Lực lại ầm ầm kéo lên.
– Đánh giáp lá cà đi, chúng mày! – Thằng Kháng hét đến khản cả giọng.
– Đưa tao! – Vì chưa kịp bắn đạn xong mà bọn thằng Lực đã gần sát, tôi chồm dậy túm lấy khẩu súng phốc trong tay thằng Vũ. Quả xoan vừa được nó nhồi xong bị nén căng hơi kêu xì xì, muốn vỡ. Tôi trườn ra bờ cỏ, chọn địa thế khá hiểm trở dưới một lùm cây xấu hổ nằm mai phục. Vừa mới yên chỗ đã thấy từ bên kia một cái đầu chầm chậm nhô lên. Trước hết, tôi nhìn thấy chỏm tóc, sau rõ dần cái trán dô và khuôn mặt. A! Đúng là thằng Lực, thằng đứng đầu. “Độp”, chuôi súng trong tay tôi đẩy mạnh. Quả xoan bị ném ra khỏi nòng bay vụt đi, trúng giữa cái trán dô của nó. Một tiếng “á” thật to vang lên rồi nó ngã lăn lông lốc xuống vệ đê. Tôi khoái trá, vỗ tay nhảy tâng tâng. Nhưng nụ cười trên môi tôi chưa dứt thì hai nòng súng đen ngòm của thằng Doãn và thằng Đô đã chĩa vào tôi. “Độp, độp”, những quả xoan bay sượt qua đầu mát rượi. Tuy tôi nhanh chân cúi xuống tránh được nhưng vấp ngay vào bụi móc hùm ngã lộn nhào. Cái áo trên người tôi mắc vào một cành gai rách toạc. Cùng lúc đó, những tiếng nổ lộp độp đồng loạt vang lên. Tôi thấy cả hai bên lăn xả vào bắn nhau loạn xạ. Sau một hồi kịch chiêu dữ dội, tất cả lại rút về chuẩn bị cho cuộc tấn công tiếp theo. Mặt đê lại trở về yên lặng. Tôi đang nhăn nhó với mảng áo rách thì thấy thằng Vũ nằm xuống bên xuýt xoa. Tôi thấy ở má nó một chấm đỏ ửng. Chắc nó vừa mới bị dính một viên đạn.
Thấy chúng tôi hò hét ghê quá, bọn con gái đang chơi ô cũng kéo tới nhập bọn, hò hét inh ỏi. Vừa ngẩng lên tôi đã thấy cái Cúc đứng lù lù trước mặt. Nó nhìn xoáy vào cái mảng áo rách trên vai tôi bĩu môi. Tôi giật mình. Thôi chết! Chuyện tôi đùa nghịch rách áo chiều nay thế nào cũng bị nó đem mách bà. Nó từ trước đến nay nổi tiếng là đứa hay mách lẻo. Vì nó là em họ tôi nên tôi nghịch ngợm một chút là lôi bà ra dọa ngay. Tôi định tìm một câu phân bua cho nó hiểu nhưng nó đã quay ngoắt đi, phồng mồm hò hét. Thấy nó nhập cuộc, tôi thở phào nhẹ nhõm. Biết đâu hôm nay, nó sẽ không đem chuyện này về mách bà.
Suốt chiều, bọn tôi và bọn thằng Lực giằng co nhau cái bờ đê nhưng vẫn chưa thắng bại. Có lúc bọn thằng Lực ào lên chiếm được nửa già mặt đê, rốt cuộc lại bị chúng tôi đánh bật. Kể từ đầu mùa chơi súng phốc chưa bao giờ chúng tôi được chơi một phen đã như hôm nay. Những chùm quả xoan vứt la liệt, chỉ còn chỏng chơ cuống. Khắp mặt đê, đâu đâu cũng thấy lăn lóc quả xoan. Giờ tôi cũng đã bị mấy quả xoan bắn trúng vào vai, vào tay. Những chỗ đó đang đỏ tấy lên, nóng rần rật. Tuy nhiên vì ham với cuộc chơi nên tôi chẳng cảm thấy sự đau rát nào cả. Dường như cả thằng Kháng, thằng Vũ và mấy đứa con gái cũng bị quả xoan bắn trúng. Cứ mỗi khi nhìn vào vết đỏ ửng của một đứa nào ấy, là cả bọn lại ôm bụng cười như nắc nẻ. Chỉ cách nhau có mặt đê nên tôi nghe thấy phía bên kia bọn thằng Lực, thằng Đô, thằng Doãn, cái Nhung, cái Tâm cũng cười rúc rích.
– Thuyền buồm, thuyền buồm kìa, chúng mày ơi!
Đang chơi chợt thằng Đô dừng lại hét toáng lên, chỉ tay ra sông. Ngay lập tức cả bọn ngừng chơi, hướng nhìn theo phía thằng Đô chỉ. Mấy đứa con gái thấy thế cũng ngơ ngác chạy ra sát mép nước nhìn xem. Từ phía xa xa chiếc thuyền buồm nặng nề nhích trên sông. Ba người kéo thuyền cùng gò lưng miết sợi dây khiến nó căng muốn đứt. Bước chân họ nhọc nhằn bấm sâu vào đất phù sa. Những thớ thịt, gân guốc trên người nổi gồng lên trông họ như những pho tượng đồng. Dòng nước như một con quái vật ào ào xô tới muốn đẩy ngược con thuyền lại, lạng xoáy rít dưới đáy thuyền rồi lại ồng ộc tan ra. Hôm nay là ngày nước cường nên dòng nước chảy xiết. Vì đi ngược dòng, ba người phải dùng sức đánh vật với sức nước để kéo thuyền đi. Thế nhưng con thuyền vẫn cứ lì lì như một con trâu sẹo. Ở trên thuyền, người cầm lái nom có vẻ nhàn nhã song đang phải căng mắt để bẻ lái thuyền khỏi đâm vào kè đá ngầm.

Đọc Online Nắng Gió Miền Đồng

Đọc Onine

Download Ebook Nắng Gió Miền Đồng

Download PDF

Download Epub

Download Mobi

Download AZW3

Exit mobile version