Giới Thiệu Một thời hoa mẫu đơn
Vợ Huy thường nói với anh, để thằng Huấn mồm còn hơi sữa ấy cưỡi lên đầu là không biết nhục và giá như anh đi làm một anh cai lò mổ vẫn còn hơn là đóng vai nhà khoa học đang lâm vào cảnh thất nghiệp như hiện nay.
Nhưng hôm nay nàng không có ý định nói với Huy những lời ấy. Huy ở cơ quan về, vừa mở cửa đã thấy nàng vui vẻ ngồi đợi anh trong chiếc xa lông mây ôm vừa khít bộ đùi thon thả. Hôm nay, Mỵ, vợ anh đang chờ anh trong bộ quần áo ngủ vải hoa mềm may với thứ chỉ rất mềm chọn lọc trong cuộn chỉ đủ màu đủ cỡ của hộp đồ khâu vá nghiệp dư của nàng. Cả những chiếc cúc áo cũng làm bằng một thứ nhựa dẻo trong suốt và mềm oặt, bàn ủi đụng tới là nhẽo nhoét ra làm nàng phải thay luôn. Tuy đã ngấy với mọi thứ, nhưng Huy vẫn là một thằng đàn ông ở độ tuổi còn sung sức và cái thói quen cha truyền con nối từ thuở Ađam đã không ngăn cấm anh nhìn lướt qua thân thể nàng trong bộ đồ ngủ mà anh biết được may bằng thứ vải rất mềm, với những sợi chỉ cũng rất mềm tưởng như quần áo chỉ là một lớp phấn mỏng phủ lên da thịt. Huy lướt nhìn nàng rất nhanh, quẳng cái mũ nồi xuống giường một cách ngang nhiên coi đó là hành động phản kháng lại tính nết cẩn thận và ngăn nắp đã thiết lập từ rất lâu trong nhà anh như một điều luật hình sự.
Sau hành vi phản kháng ấy, đáng lẽ Huy nên có một hành động nổi loạn tiếp theo thì số phận ngày hôm ấy của anh chắc chắn đã đổi khác. Nhưng Huy lại ngồi xuống cái ghế xa lông khác bên cạnh vợ. Nếu đánh giá vợ Huy là một người hoàn toàn thông minh thì có lẽ không thật đúng. Mỵ có lúc đần độn trong xử thế, khi tức giận sẵn sàng tung ra những lời ngu ngốc, nhưng vốn là đàn bà, nàng có sự thông minh và nhạy cảm cần thiết trong cuộc đấu tranh dai dẳng và phức tạp, đầy biến cố khôn lường với người chồng nàng chưa từng yêu, bây giờ càng không yêu mà chỉ có sự ham muốn được trả thù. Mỵ nhận ra rất nhanh là sau việc quẳng cái mũ nồi xuống giường, Huy sẽ không leo thang nữa. Nàng nhìn thẳng vào mắt chồng, khi nhìn, bộ ngực vẫn còn nhiều nét thời con gái của Mỵ hơi rung động, Huy không đáp lại cái nhìn ấy. Anh đưa mắt vào góc nhà và thấy cái bao gạo may bằng hai cái ống quần kaki của anh nằm ềnh ra, căng đầy. Lối xuống bếp có những giọt dầu hỏa chưa khô, tóe ra thành hình ngôi sao. Huy nhớ ra ngày hôm qua vừa đưa cho Mỵ gần trọn số tiền của một nhà xuất bản ở Hà Nội tạm ứng cho để viết một bài nhỏ trong cuốn sách về các nhà vật lý nổi tiếng. Khi đưa tiền, bạn anh, một biên tập viên chủ chốt của nhà xuất bản từ chối uống với anh một cốc cà phê như thường lệ. Nó bảo: “Mang về đi, chút tiền còm này làm gia đình mày hòa thuận được một tuần đấy!”. Còn Huy, hôm nay anh muốn cám ơn công ty lương thực, cám ơn cửa hàng chất đốt, cám ơn Anhxtanh vĩ đại, người đã tìm ra nhiều ngôi sao không phải dùng kính viễn vọng mà bằng những phép tính viết bằng bút chì trên những bao thuốc lá bỏ đi. Những mẩu chuyện về thiên tài và nhân cách của Người mà Huy sẽ kể lại để bán đã cứu anh được một tuần lễ hòa bình điều Người hằng mong mỏi nhưng chưa hề tồn tại giây phút nào trên trái đất.
Vẫn tránh cái nhìn của Mỵ, Huy đưa mắt nhìn lên tờ lịch, con số chỉ ngày 27 in đậm trên tờ giấy mỏng như một vết nung đỏ thời gian đóng lên trán mọi người. Đã có hơn hai mươi năm chung sống, Huy thuộc lòng đồng hồ sinh học của Mỵ và kết luận đắng cay nhất là trong thời gian gần đây, khi sự đổ vỡ đã xảy ra quá rõ ràng, vợ anh chỉ còn yêu anh vào các ngày 27, 28 và 29 mỗi tháng. Còn lại những ngày kia là một cuộc chiến tranh lạnh tiêu hao biết bao tình cảm, sức lực cùng những giấc ngủ. Huy biết rằng mọi thứ, kể cả cuộc đời quý giá của người ta thế nào cũng có kết thúc. Nhưng cuộc chiến tranh trong nhà anh thì không. Bởi vì, cả hai đều không nhẫn tâm vì biết mình có lỗi. Anh cũng biết rằng, điều kiện để kết thúc một cuộc chiến là ít nhất một phía phải biểu hiện đến phút chót sự tàn bạo cao nhất của nó. Chính vì vậy mà nhiều lần Huy không thể tha thứ cho mình vì đã do dự đi đến khuất phục những đòi hỏi của Mỵ (anh không nghi ngờ gì đó là những đòi hỏi sinh học) trong các ngày hầu như cố định kia. Đó là những sợi cật tre cuối cùng còn dính vào gốc cây tre hôn nhân đã gẫy của anh.