Giới Thiệu Đôi Cánh Chức Nữ
SỔ LỒNG
Thế giới này đang được xây dựng và duy trì trên nền tảng của sức mạnh và quyền lực, chứ không phải là tình yêu và sự hiểu biết.
Một trong những ví dụ sinh động nhất là mô hình gia đình dựa trên tiêu chí “nam quyền” ở đất nước chúng ta [và trong hầu hết các nước châu Á].
Tại sao có người cha người mẹ luôn thích có con trai, dồn sự yêu thương, chăm sóc, tài sản cho con trai? Bên ngoài những lý do hào nhoáng như “duy trì nòi giống”, “cúng giỗ tổ tiên”, “nối tiếp dòng họ”… Theo tôi nghĩ có vẻ như những người cha mẹ chỉ quan tâm đến tuổi già của mình mà thôi. Và họ không dám trông đợi ở sự yêu thương của các cô con gái mà luôn tìm mọi cách để đòi hỏi sự “hầu hạ” của các cô con dâu. Bởi vì không ai dám tin ở tình yêu tự nguyện. Các cô con dâu sẽ bị buộc phải trông nom cha mẹ chồng, vì bị phụ thuộc vào chồng. Các cô con gái cũng bị phụ thuộc vào các chàng rể nên khó có thể quan tâm cha mẹ.
Và các cô con dâu khi đã phải làm những nghĩa vụ nhọc nhằn ấy suốt thời trẻ của họ sẽ trở thành những bà mẹ chồng cay nghiệt trong tương lai.
Thật là một sự luẩn quẩn không biết bao giờ mới kết thúc.
Nhiều khi mình nghĩ con người quả là tài giỏi khi dệt nên những chiếc lồng để tự giam mình, biến quãng thời gian được sống trên đời thành chuỗi ngày tù túng, chán ngán và vô vọng.
Chỉ vì tình yêu đã bị đè nén dưới quyền lực. Chỉ vì tình yêu không được bay bổng như ngọn gió trong bầu trời tự do và hát lên hết cỡ điệu nhạc say đắm của mình.
Và muốn để tình yêu lên tiếng, điều đầu tiên: phải tin ở con người, phải tin ở trái tim, như một cánh chim nhỏ nhoi nhưng vô cùng mạnh mẽ. Sẽ có ngày cánh chim ấy thoát khỏi những chiếc lồng của quyền lực và sức mạnh để bay đi vào khoảng không bát ngát…