Bí Xanh và Bí Vàng

Hồ Sơ Một Tử Tù

Giới Thiệu Bí Xanh và Bí Vàng

Bí Xanh thức giấc, màu da đen nổi bật trên vạn vật phủ toàn màu trắng. Bí Xanh liếm những giọt nước rịn quanh mép. Khi sợ hãi điều gì quá độ thì nước đái nó rỉ, nước mắt nó ứa, hoặc mồ hôi nó rịn. Định thần một lát, nó nhận ra đó là tuyết. Tuyết che đậy những gì ở phía dưới? Chập chờn những cái đầu đen lố nhố bỗng vuột sạch khỏi bộ trí nhớ. Nó đang đi lạc? Sao bìa đường không vật chắn che? Ý nghĩ sợ hãi sôi sục, nó (đang) phải chống chỏi, dập tắt, như tìm cách bôi xóa vết ngón tay bẩn tì trên thành cửa sổ. Hình phạt cho sự nghịch ngợm là nó đã bị liệng ra khỏi máy bay như người ta quăng con chuột chết. Giờ thì một mình, chỉ một mình nó đối đầu với thế giới ngập tuyết. Tuyết là nước, là tan, là biến, là mất, là hòa hợp — thấm đẫm mọi thứ hiện hữu trên cõi đời. Nó nhớ là đã nhai-nuốt trọn một họng kẹo sing-gum thay cho bát cháo lú lỏng để quét đi bất cứ tia mắt phản cảm của bất kỳ ai. Và bộ hồi nhớ (hình như) cũng phù du vay mượn đâu đó. Tất cả được xoá sạch sành sanh. Thế mà giờ đây Bí Xanh vẫn (phải) tiếp tục nếm vị mặn thứ nước chảy ra từ thân thể nó. Choáng váng trước màu trắng tinh khôi một cách dọa nạt, áp đảo, con chuồn chuồn bay vút vào đêm với một cánh đã bị cháy rụi.
Mỗi chiều bà Jan hỏi đi hỏi lại cô Jill có nắm chặt tay Bí Xanh dẫn đến trường không? Cái đầu cô Jill gật lia gật lịa, đi tới nơi về tới chốn. Bốn block đường ngắn ngủi, nhưng cô Jill chỉ đưa qua block thứ ba thì lưng cô tự động quay lui. Go! Go !Go! cô vừa nói vừa đẩy Bí Xanh đi thêm block cuối nữa là đụng cổng trường to, dài, nuốt trọn định mệnh của bất kỳ ai. Bí Xanh yêu thích cái block thứ tư, nó dài hơn trời đêm để lang thang tìm kiếm nửa-số-phận-kia-của-mình mà không có bà Jan cô Jill ông John ông Jack dự phần. Cô Jill quay ngược lưng ở cuối block thứ ba, như thể cô không còn sức bước thêm bước thứ 103, đầu gối cô sẽ rụng khỏi thân thể, bí mật này cô buộc Bí Xanh phải kí hợp đồng với cô bằng mắt. Có gã — nửa đàn ông nửa con trai — luôn chờ cô ở bước thứ 104. Lời dặn trên trăm lần của bà Jan là Bí Xanh phải canh giữ con bướm chưa mọc cánh sau lớp xi-líp hồng. Ông John nói phải giúp con bé chặt phăng cái quá-khứ-không-tưởng thì may ra nó mới nuốt trôi những món ăn này này này.. Bí Xanh hoàn toàn ngơ ngác, như kẻ lạc mình, vừa rơi từ sao Bắc Đẩu xuống giữa ranh giới quá khứ/hiện tại. Khoảnh khắc nối tiếp khoảnh khắc. Trong giấc mơ đêm qua, những đám mây lưu lạc in hình bọn trẻ con rất đậm và rất đẹp. Cùng bóng những con quạ già nua ủ rũ, sầu úa. Bí Xanh (buộc) tách mình ra, rồi đứng nhìn lại mình là mảnh sò bể đôi đơn độc trôi giạt sau con nước rút. Bờ biển lổn ngổn những lon nước ngọt, vỏ dưa hấu, băng vệ sinh, bọc cao-su, xác cá chết, dép nhựa đứt quai, ống tiêm và nhánh cây trứng cá gẫy đổ tẩm dầu đen bóng. Hôm nay cô Jill đi vô đi ra ngốn biết bao hamburger, hot dog, pizza, potato chips nhưng vẫn quả quyết là ——— ngon nhất! Tối qua bà Jan chỉ Bí Xanh cuốn sách bìa cứng đặt trên bàn làm việc, nói, đây là thứ rất đỗi riêng tư, chỉ người viết được đọc nó thôi. Thế đừng viết có được không? Bí Xanh rất muốn nói lại như thế.

Đọc Online Bí Xanh và Bí Vàng

Đọc Onine

Download Ebook Bí Xanh và Bí Vàng

Download PDF

Download Epub

Download Mobi

Download AZW3

Exit mobile version