Giới Thiệu Âm bản
Trong giới văn học, nhà văn Phạm Việt Long được công chúng biết đến với các tác phẩm có tiếng vang như “Bê trọc” (Ba tập – Từng đoạt Giải B về văn xuôi do Uỷ ban toàn quốc LH VHNT Việt Nam trao năm 2000 cho tiểu thuyết tư liệu), “Âm bản”, “Ngờ vực”, “Giã từ”… Ông còn là một vị tiến sĩ hoạt động trên lĩnh vực văn hóa. Hiện tại TS. Phạm Việt Long là nhà báo, Tổng biên tập Tạp chí Văn Hiến Việt Nam.
TS. Phạm Việt Long còn là tác giả của hơn trăm tác phẩm âm nhạc với nhiều album đã phát hành. 17 tác phẩm được trình diễn trong Đêm nhạc Phạm Việt Long “Nhớ một thời” tại Nhà hát Kim Mã năm 2009 đã cho khán giả một cái nhìn mới về ông – người con sinh năm 1946 của đất mẹ Ninh Bình, về tâm hồn ông và khả năng sáng tạo nghệ thuật của một con người đã vào sinh ra tử, đã được đào tạo bài bản, hơn cả là sự từng trải từ “thời đạn bom” qua “thời hòa bình”.
Trích dẫn :
Bình bỏ vợ
Không ai ngờ vợ chồng Bình bỏ nhau.Họ đã có với nhau 3 mặt con :hai gái,một trai.Hạnh,Vợ Bình ,làm kế toán ở công ty IMEX.Bình làm thợ ảnh.Gia cảnh không xung túc gì,nhưng cũng chẳng đến nỗi túng bần. Cuộc sống gia đình có vẻ êm ấm .Khi họ tuyên bố sẽ bỏ nhau,mẹ Bình khóc hết nước mắt .Cả bà cụ và anh em họ hàng đều đổ xô vào trách móc Bình .Biết ngay mà ,cái nghề ảnh là lắm chuyện lắm .Chụp ảnh cho hết cô này đến em khác ,tha hồ gần gũi ,tán tỉnh .Lại những đám cước ở quê nữa,đi hai ba ngày ,ăn đâu ngủ đâu,chung đụng với những người đàn bà nào,ai mà biết được .Nhất định phải có chuyện lòng thòng gì đây,nên Bình mới bỏ vợ.Lúc Bình đem giấy ly hôn cùng hai đứa con gái về nhà mẹ đẻ ,bà cụ ngã ngất.Khi hồi tỉnh , bà nguyên rủa Bình là người phụ bạc,làm bà mất một dâu thảo .Nhưng chuyện đã rồi .Bình gom tiền mua một căn nhà lá lụp xụp ở chân đê Đại Cồ Việt và vẫn làm nghề ảnh.
Bình vào tù
Trong nhà,chỉ mõi mình Bình là liên tục gây ra những chuyện lộn xộn.Công an đến đọc lệnh bắt Bình vì tội “Lợi dụng tín nhiệm chiếm đoạt tài sản xã hội chủ nghĩa”.Bình im lặng đưa hai tay vào còng số 8 ,lầm lũi đi theo hai anh công an .Đi một đoạn ,Bình mới sực tỉnh ,quay lại dặn cô con gái lớn :”Thúy , bà đang ốm nặng .Thôi, nước cùng này thì con và em đưa nhau về ở tạm với mẹ vậy!”.
Những lời trách mọc lại đổ dồn vào Bình ,dù rằng Bình không còn được tự do ở nhà mà nghe .Cái người tự phá nát gia đình mình,rồi cuộc sống sẽ chẳng ra gì.Cho nên, vào tù là phải .Với vợ là người đầu gối tay ấp còn bội bạc , huống chi đối với người dưng nước lã.Chắc định lừa quỹ tín dụng để cuốn gói vào Nam,chứ buôn bán gì .Cái ngữ ấy làm sao mà biết buôn.Chắc là có cô bồ nào ,định rủ nhau chuồn vào Nam làm ăn mới tính hốt một vố đây.Nhưng lưới trời không thoát , mình làm mình chịu kêu mà ai thương.
Suốt mười tháng ở tù ,Bình không được ai trong gia đình đến thăm.Mẹ đã chết ngay sau khi Bình bị bắt giam.Hai con còn quá nhỏ .Anh em thì không thích liên lụy với kẻ lừa đảo.Tù đã khổ .Tù trong nỗi cô đơn càng khổ hơn .Khổ quá bật thành thơ.Bình ghi chép thành một tập thơ mỏng nhan đề “Tâm sự người tù cô đơn”.Nhưng đến khi sắp ra tù Bình bị mất tập thơ ấy , nên đến bây giờ vẫn chưa ai biết nội dung”Tâm sự người tù cô đơn” ra sao.
Ra tù , Bình không làm nghề ảnh được nữa .Bây giờ người ta chuyên chụp ảnh màu , dùng MINILAB,ai còn chơi ảnh đen trắng.Muốn chụp ảnh màu ,phải có vốn lớn .Bình lấy đâu ra tiền mua sắm phương tiện .Anh em trong nhà chẳng ai chịu cho Bình-kẻ lừa đảo-vay tiền .Chú em ruột Bình , một người khá giả , có cái xe quay nước mía bỏ không ,nhưng Bình van vỉ đến bã bọt mép cũng không mượn được .Bình đành đi xúc cát thuê ở bến Chương Dương , cật lực mỗi ngày được 7 ngàn đồng .Nhưng không cạnh tranh nổi với nhóm dân Thanh Hóa,vì họ bán sức lao động quá rẻ .Sau đó , có một người quên bán bộ đồ nghề cắt tóc giá 100 nghìn đồng.Bình vay tiền chú Đồ để mua , nhưng chú không cho vay – chú ấy bảo không tiếc gì ,nhưng phải nghiêm khắc cho ông anh ruột rút được kinh nghiệm mà sống cho nghiêm chỉnh . Cũng may mà một số bạn bè đã góp tiền giúp Bình mua .Rồi Bình ra phố Nguyễn Huệ cắt tóc.
Nhưng, kiếm sống không đơn giản chút nào .”Đất có thổ công, sông có hà bá “,cả dãy phố ấy đã được phân chia đâu vào đấy ;mua một chỗ trong dãy phố cắt tóc,muốn “hợp pháp hóa “cũng phải vay tiền triệu , lấy đâu ra .Bình rủ mấy bạn mở hàng ở góc tường đối diện ,kiếm khách vãng lai .Thế là Bình trở thành kẻ tranh khách ,thành cái gai trước mắt “Hội cắt tóc” Nguyễn Huệ .Họ không ra mặt đuổi Bình mà lại thông qua các biện pháp ngầm nào đó .Cho nên , Bình bị hạch sách khá nhiều .Nay bị gọi lên phường phạt vì hành nghề không có giấy phép .Mai bị công an phạt vì lấn chiếm lòng đường .Uất ức đã chất đầy long Bình
Hôm ấy , Bình đến ngồi ghế cắt tóc của Điều –một đàn anh trong nhóm thợ cắt tóc Nguyễn Huệ -bảo cắt tóc cho mình .Suốt thời gian Điều cắt tóc Bình chỉ lỳ lỳ cái mặt , không nói gì .Đến khi Điều cầm con dao cạo mặt lên , Bình mới cười khẩy và hỏi “mày có dám cắt cổ tao không?”.Điều tái mặt:”Sao bác đùa vậy, ai lại thế !”Bình quắc mắt quát:
-Ai đùa với mày .Nhưng tao biết là mày không dám cắt cổ tao đâu.Nếu có gan , mày đã không phải đi mách lẻo như tao biết.Còn tao , chẳng có cái gì làm tao sợ cả , cho nên tao mới ngồi đây cho mày cầm dao cạo mặt mày như thế này .
Quát vậy,nhưng Bình vẫn ngồi nguyên trên ghế và ra hiệu cho Điền cạo mặt .Xong , Bình đứng dậy và cười gằn :”mày hèn lắm ,toàn làm các chuyện sau lưng.Có giỏi thì dằn mặt ra mà đối chọi với nhau ,chứ mách lẻo là hèn lắm.Tao cảnh cáo mày đấy!”.Chưa kịp nói câu nào ,Điều lĩnh trọn một cú đạp khủng khiếp vào bụng và lăn đùng ra .
Chẳng ai can thiệp.Vì chẳng ai muốn dây vào thằng tù về.