Sau trận con ốm, lần này lại đến lượt vợ Quỳnh nằm liệt giường liệt chiếu. Người nhà bổ nhau đi xem bói, xem toán, về loan tin ầm lên là động thành hoàng, phải liệu mà ra đình lễ tạ.
Quỳnh nào có tin gì chuyện dị đoan nhảm nhí ấy, nhưng thương vợ rơi vào cảnh gần đất xa trời, nên cũng hạ mình cầu cứu thành hoàng. Khăn áo chỉnh tề, trong làn hương khói nghi ngút cửa đình, Quỳnh khấn rằng:
Vợ nhà tớ đau
Lần này giúp nhau
Xin hai con gà
Đem ra hậu tạ!
Thành hoàng nghe vậy lấy làm mừng; lần trước hắn chỉ tạ hai quả trứng, lần này thì những hai con gà. Được lắm. Thế là thành hoàng tưởng bở, tha tội chết cho vợ Quỳnh ngay tắp lự.
Vợ Quỳnh khỏi bệnh, người nhà nhắc Quỳnh làm lễ tạ. Quỳnh liền bắt hai con gà mới nở, đem ra cắt tiết làm thịt. Mọi thứ tim gan, ruột mề… đều được xếp vào đĩa chu tất cùng thịt hai con gà ranh. Ai nấy đều sững sờ, có ý can ngăn.
Quỳnh làm mặt giận, gắt ỏm tỏi:
– Ta hứa lễ tạ hai con gà, chứ có khấn bố gà, mẹ gà đâu.
Chỉ thành hoàng là đau; chưng hửng vì thua mưu Trạng.