Giới Thiệu Cung Đàn Huyền Ảo
Nguyệt Thư sôi nổi rủ rê:
– Đi shop thời trang, Tịnh Đoan ơi!
Tịnh Đoan hưởng ứng ngay:
– Đi siêu thị nữa hả?
Thiên Tùng kêu lên:
– Ôi? Chỉ đi thực tập mà mấy bà rủ nhau đi sắm sửa như sắm tết vậy.
Nguyệt Thư vênh mặt hỏi lại:
– Đi thực tập rồi không sắm sửa ăn mặc hả?
Duy Bảo cười hô hố:
– Trời ơi! Không ăn mặc, có mà thiên hạ mù hết.
Tịnh Đoan cất giọng Huế ngọt lịm:
– Đi mô cũng phải lịch sự. Nhất là sinh viên nhạc viện của bọn mình là đại diện cho cái đẹp đó. Biết chưa hỉ?
Duy Bảo gãi đầu trêu Tịnh Đoan:
– Biết rồi, Tịnh Đoan hì.
Thiên Tùng dặn dò:
– Nè, sắm sửa gì cứ sắm nhưng đừng bê cả siêu thị về nghen!
Đến khi các cô đi sắm sửa về thì Thiên Tùng báo tin:
– Quý vị hay gì chưa? Bọn mình không có thực tập ở thành phố đâu.
Nguyệt Thư hỏi nhanh:
– Vậy thực tập ở đâu.
– Nhạc viện Tây Nguyên…
Nguyệt Thư ngạc nhiên:
– Đi lên Tiếng chày trên sóc Bombo đó hả?
Thiên Tùng hóm hỉnh:
– Đi gặp già làng ở nhà rông và uống rượu cần.
Tố Mẫn than thở:
– Tự nhiên lại đi thực tập ở nhạc viện Tây Nguyên hà.
Các cô sinh viên thở dài ngao ngán.
Duy Bảo chọc ghẹo:
– Lên Tây Nguyên quấn xà rông, vận khố, mặc áo thổ cẩm, mấy bà dẹp đầm, váy hoa, váy xoè ở nhà đi nhé. Hì… hì…